Saturday 28 April 2012

Chia tay trở về Hoa Kỳ

Đặng Phước Đức (Thương Tử Tâm) đã làm chuyến về thăm nhà
hồi tháng 3 năm 2012.
Ảnh: Hai thi sĩ Hồn Trẻ 20, 
Đặng Phước Đức (bên trái) và Phù Sa Lộc 
gặp nhau một bữa nữa, hôm 24 tháng 4 năm 2012, 
trước khi Đặng Phước Đức trở về Hoa Kỳ.

Thursday 26 April 2012

Bài viết của thân hữu

KIM OANH


Đêm thơ nhạc
Người Như Lá Biếc  - Lâm Hảo Khôi
Người Tình - Hư Vô

      Vào tháng Hai 2012 tình cờ có một độc giả đến với trang nhà tongphuochiep.com và gửi thơ cho Ban Biên Tập nhắn tin, nhờ "tìm bạn là giáo sư Lê Tấn Thành dạy môn Vạn Vật trường Tống Phước Hiệp Vĩnh Long" và ký tên là Lâm Hảo Khôi.
      Tôi trả lời thư cho độc giả vì người mà độc giả đang tìm, chính là thầy dạy tôi năm Đệ Tứ 9/8, niên khoá 1972-1973. Một điều hy hữu người độc giả này là em trai của thi sĩ Lâm Hảo Dũng là cộng tác viên của trang nhà, và anh Lâm Hảo Khôi cũng là một thi sĩ đang định cư ở Sydney, Úc Châu.
      Thư qua lại đôi lần, tôi được anh Lâm Hảo Khôi cho biết trung tuần tháng ba anh và một người bạn sẽ có buổi ra mắt tập thơ, anh sẽ mời tôi tham dự.
      Rất vui và hân hạnh, hân hạnh cho thành phố Melbourne vì nước Úc này rất hiếm có những Thi Văn sĩ ra mắt sách đông đảo như ở Mỹ.

      Ngày 17, Tháng 3 Melbourne có gì lạ?


      Trời mùa hè tháng ba nóng bức, bỗng nhiên trời đổi cơn gió lạnh. Hôm nay có hai thi sĩ Lâm Hảo Khôi, thi sĩ Hư Vô cùng nhạc sĩ Phạm Quang Ngọc ở Sydney đến Melbourne để ra mắt hai tập thơ
      -   Người Như Lá Biếc của thi Sĩ Lâm Hảo Khôi
      -   Người Tình của thi sĩ Hư Vô
      -  CD Người Tình thơ Hư Vô của nhạc sĩ Phạm Quang Ngọc phổ thành ca khúc.
      Lúc 6 giờ chiều tại Trung Tâm Nghệ Thuật Foostcray –Victoria. Trong khi quan khách còn thưa thớt, tôi  chờ đợi trong hội trường nghe các ca sĩ dợt những bài hát với tiếng đàn guitar đơn sơ, không có microphone mà đã thấy hồn mình lâng lâng… 

Tại hội trường
 
       Tôi quyết định trở ra ngoài nơi tiếp tân để mua ngay tập thơ và CD vì sợ chốc nữa sẽ không còn!
       Quan khách từ từ mỗi lúc một đông, chương trình bắt đầu. Cảm giác đầu tiên đến với tôi là không khí ấm cúng,  ánh đèn mờ nhạt, trên một góc khán đài,  ánh đèn tợ ánh trăng đang tỏa nhẹ khung trời. Rất thơ mộng, dịu dàng.       
       Người về trăng ửng lên cao
       Áo hoa khép muộn rằm vào ngẩn ngơ
       (Người Về - Lâm Hảo Khôi)
        
        Càng dịu dàng hơn khi người xướng ngôn viên cất tiếng giới thiệu chương trình. Chị Mỹ Lý, trong chiếc áo dài Việt Nam dễ thương, giọng chị truyền cảm khi đọc thơ, ngay cả lúc chuyển ngữ bằng tiếng Anh chị cũng truyền đạt được trọn vẹn tâm tình tha thiết ru lòng người. Melbourne thì có lẽ không ai còn xa lạ với Chị Mỹ Lý, tài sắc vẹn toàn.

Xướng ngôn viên Mỹ Lý
 
       Rất tiếc hôm ấy lại không có sự hiện diện của Nhạc sĩ Phạm Quang Ngọc, nhưng tôi được thưởng thức dòng nhạc của một nữ nhạc sĩ trẻ Thân Trọng Cẩm Văn.
       Cô xuất hiện trong chiếc áo dài, nét vẽ như những nhánh cây khô trên nền áo hồng, ví như cành hoa đào đang khoe sắc. Cùng với cây guitar trông rất nghệ sĩ.
       Ca sĩ Trúc Ly trong chiếc áo dài với những chiếc lá rơi nhẹ trên nền áo phớt hồng, nụ cười thân thiện và chiếc răng khểnh xinh xinh, trong nhạc phẩm đầu tiên Thu Tàn, nhạc và lời của Thân Trọng Cẩm Văn. Âm thanh rất hay và ngón đàn guitar du dương của Thái Cường. Đêm nay Trúc Ly rất xuất sắc với giọng hát của cô lúc vút cao, lúc trầm ấm ngọt mềm.
      -  Tâm Cảnh, thơ Lâm Hảo Khôi - nhạc Thân Trọng Cẩm Văn.
      -   Áo Hạ Vàng, thơ Hư Vô - nhạc Phạm Quang Ngọc – Thái Cường đàn guitar.
      Tiếng hát của Cẩm Văn trong nhạc phẩm
      -  Ẩn Khúc Gởi Người, nhạc và lời của Nhạc sĩ Phạm Quang Ngọc,
      -  Mùa Em Áo Đỏ Xuân Về Thơ Lâm Hảo Khôi.
      Tôi chìm đắm vào khúc hát trử tình, dòng thơ lãng mạn, tiếng đàn dìu dặt đưa hồn mình lên cao… lên cao. Tôi thu trọn hình ảnh đêm nay và chắc rằng sẽ không bao giờ quên.
      Tiếp đến là thi sĩ Lê Nguyên Tịnh ở Melbourne, ông nói cảm tưởng về tập thơ Người Như Lá Biếc của thi sĩ Lâm Hảo Khôi. Cẩm Văn đã phổ bài thơ này thành ca khúc với tiếng hát em gái cô, là Cẩm Đài.
      Có tôi độc ẩm đêm trừ tịch
      Tắt ngọn đèn khuya lạnh chỗ nằm
      (Người Như Lá Biếc – Lâm Hảo Khôi)

      Nhưng đêm nay hai nữ Ca, Nhạc sĩ trẻ đã bật que diêm khêu lại ngọn đèn khuya,  nhúm lại ngọn lửa tình nồng nàn để chợt thấy đời “Người Như Lá Biếc”. Tôi chợt ví von "Khêu ngọn đèn khuya ấm một góc trời".

Mỹ Lý phỏng vấn thi sĩ Lâm Hảo Khôi

      Riêng bài thơ của thi sĩ Lâm Hảo Khôi “Chiều Vancouver” khi chị Mỹ Lý phỏng vấn, nhà thơ Lâm Hảo Khôi trong phong cách rất tự tin, mỉm cười thân thiện, thành thật bộc lộ tâm tình cùng quan khách về cuộc tình đầu dang dở, hai tâm hồn cô đơn, qua những thăng trầm của cuộc sống… rồi bỗng một ngày mùa đông hai người gặp nhau trên đất khách…
      Chiều đông gửi tặng cơn mưa tuyết
      Tay lạnh tìm nhau quán khách thưa
      Đèn hoa cháy đỏ ly tao ngộ
      Ta uống say người chăn chiếu xưa
      ......

      Thì gặp lại như ngàn trang cổ tích
      Áo vai nghiêng vòng ngực cũ mơ màng
      ......
      Có lẽ lúc đó tác giả đứng trên sân khấu không nghe, quan khách thầm thì, thắc mắc và tự hỏi…. ngay cả chính tôi cũng thắc mắc, (con gái hay nhiều chuyện mà… hi… hi...) nhất là chuyện tình yêu.
       Bài thơ này đuợc Cẩm Văn phổ thành ca khúc với tiếng hát Hoàng Hoa, đã gây một cảm xúc ngọt ngào, lãng mạn. Thơ của thi sĩ  Lâm Hảo Khôi đã để lại trong lòng người đọc một tình yêu quê nhà, yêu Mẹ, một tình yêu thời trai trẻ đơn sơ nhưng gắn bó đậm đà.
        Ngoài ra còn các ca sĩ khác liên tục trình bày những ca khúc rất mượt mà:
       -  Dòng Sông Mùa Thu, tiếng hát Thanh Xuân
       -  Dáng Thơ, tiếng hát Quang Kha – Anh Quân đàn Piano
       -  Dường Như Đã Chông Chênh, tiếng hát Hoàng Vân
      Rất vui nhộn và dễ thương với Ban tam ca: Vân Anh, Hoàng Hoa, Thanh Huệ trong nhạc phẩm của Nhạc sĩ Nam Lộc “Chỉ Là Giấc Mơ Qua” để giúp vui thêm cho chương trình. 

Thi sĩ Hư Vô vui vẻ chia sẻ tâm tình 
khi chị Mỹ Lý phỏng vấn đôi câu 
      Tiếp tục chương trình, chị Đào Thúy đọc cảm tưởng về thi tập của thi sĩ Hư Vô và chị cũng ngâm một bài thơ của tác giả cảm xúc khi trở lại Melbourne.
      “Melbourne mùa thu tôi trở lại,
       Chân dẫm vô tình trên lối xưa.
       .......
       Melbourne mùa thu vàng như lụa
       Trong đám đông đã thiếu một người".
      (Melbourne Mùa Thu Không Chỗ Dựa, thơ Hư Vô)

      Suốt chương trình, quan khách đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác và hình như quên cả giờ về.
      Cơn gió lạnh bất chợt hôm nay, đã được sưởi ấm với những tiếng vỗ tay trìu mến, thật lòng của những tâm hồn yêu thơ nhạc.
      Có thể nói từ trước đến giờ, tôi chưa bao giờ được thưởng thức một đêm Thơ Nhạc đầy nghệ thuật như đêm nay, người bạn bên cạnh tôi bảo nhỏ: “Đúng là một buổi Nhạc Thính Phòng tuyệt vời!”.
      Tiếc, tôi không là một nhà văn để có thể dùng những lời văn bóng bẩy, những ngôn từ thật hay để ca tụng tài hoa của các nhà thơ, tôi vốn dĩ là một cô học trò, ngày xưa chuyên đội sổ Văn trong lớp, nên tôi chỉ viết cảm xúc của mình, bộc lộ lòng ngưỡng mộ để thay lời cảm ơn đến những người làm nghệ thuật.

Thái Cường (đàn guitar), Cẩm Văn

       Thi, Ca, Nhạc Sĩ quý mến! Cảm ơn các anh, bạn, nhất là những bạn trẻ đã không quên nguồn cội của mình, đã mang niềm vui, những giây phút thoải mái đến Melbourne. Con đường các bạn đi sẽ nhiều khó khăn nhưng tôi tin với tinh thần hy sinh và quên mình của các bạn, sẽ là một cầu nối cho các thế hệ sau tiếp tục đi… Và chắc chắn các bạn sẽ còn thành công hơn trong những lần tới.
      Ta đang chiết nhánh tình này
      Mai sau vườn sẽ nở đầy áo hoa
      (Người Về - Lâm Hảo Khôi)
      Cảm ơn Thi, Ca, Nhạc sĩ đã cho tôi, nói riêng tìm lại được nguồn suối mát tâm hồn trong cuộc sống mệt nhoài nơi đất khách. Các bạn cho tôi hương thơm cuộc đời, ngọt ngào trong cuộc sống với một đêm khó quên.
      Thực vậy, cho đến hôm nay đúng một tháng trôi qua mà hình ảnh, dư âm của các bạn vẫn còn đọng trong tâm trí tôi.. như người ghiền uống trà trong đêm, uống chầm chậm... thấm từ từ vào huyết quản... vị ngọt và hương thơm. Tất cả lòng hâm mộ, tôi mượn ngòi bút để nói thay trái tim mình dành cho Thi sĩ, Nhạc sĩ và Ca sĩ đã cho đời thăng hoa.
      Cảm ơn em một nhúm trà
      Đời ta Chén đắng bỗng đà hương thơm.
     (Tâm Cảnh thơ Lâm Hảo Khôi, nhạc Cẩm Văn)

      Tiếng hát Cẩm Đài kết thúc chương trình với Seranade nhạc Schubert, Dạ Khúc lời Việt của nhạc sĩ Phạm Duy tha thiết... Ra về lòng còn tiếc ngẩn tiếc ngơ!
      Còn giữ nụ cười môi chín bói
      Tình xanh đâu dễ bạc em ơi!
      (Ta Về Nhúm Lửa Cho Nhau – Lâm Hảo Khôi)

      Melbourne đã sang thu, tháng tư đến nhưng lòng tôi vẫn còn vướng víu cơn gió mới tháng ba.
      Môi tháng ba còn nguyên khói nóng
      Ấm tay người quán cũ mùa đông
      ......

     Gặp nhau mùa nhớ xanh trời đất
     Đời nghiêng còn chợt nhớ xuân thì
     Còn nghe khăn khíu bên vai đợi
     Còn ấm mùa em mỗi bước đi
     (Gặp V. Ở Quán Càfé Cũ - Lâm Hảo Khôi)


Kim Oanh
Melbourne 17/4/2012




 Những hình ảnh đêm thơ nhạc

Trúc Ly hát, Cẩm Văn (guitar)

Thái Cường, Trúc Ly

Thi sĩ Lê Nguyên Tịnh

Vân Anh, Thanh Huệ, Hoàng Hoa

Thanh Xuân, Cẩm Văn

Đào Thúy

Quang Kha

Anh Quân

 



    



Saturday 7 April 2012

Các sáng tác khác của Hồn Trẻ 20

NGUYÊN NGHĨA

Vũ Thành An, 
những tình khúc tiêu biểu



Nguồn: Văn Nghệ Magazine, Westminster, California