Lý Thừa Nghiệp
VỀ MẸ
Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một, như đường
mía lau.
(ca-dao)
1
Mẹ như một trận mưa rào
Tưới lên thửa đất xanh màu cỏ cây
Khi còn Mẹ bế trên tay
Con như cái trứng, lăn quay
lăn tròn
Mẹ như bầu sữa thơm ngon
Cho con vang tiếng cười dòn
trẻ thơ
Tuổi nào Mẹ hát ầu ơ
Ru con ngủ giấc ngọt lời ca
dao
Mẹ như một bát canh rau
Cho con lớn dậy, hồng hào
thịt da
Mẹ như trái bí trái cà
Như ơ cá bống mặn mà kho tiêu
Cho con như một cánh diều
Tung tăng bay lượng muôn
chiều ấu thơ
Rồi con đi học i tờ
Mẹ như dòng mực nhỏ lời yêu
thương
Chợ đời một nắng hai sương
Tóc xanh Mẹ đã trăm đường
đắng cay
Mưa bay giọt vắn giọt dài
Mẹ như cái bóng tan ngoài
sông xa
Mẹ như chiếc áo bà ba
Nắng mưa ròng rã nhạt nhòa Mẹ
tôi.
2
Sông sâu bên lở bên bồi
Mẹ như luống mạ xanh ngời đất
đai
Mẹ như vồng sắn vồng khoai
Như con nước bạc chở đầy cá
tôm
Bao giờ cây lúa trổ bông
Mẹ như con én bay vòng mùa
xuân
Rồi như cây mắm cây bần
Theo con sông lớn mọc gần mọc
xa
Mẹ như một dải phù sa
Mai sau sẽ mọc trái hoa dẫy
đầy.
3
Mẹ như cái hạc trong mây
Bay vào tịch mịch một ngày
chớm thu
Ngoài đồng gió thổi vi vu
Con ra đứng ngóng, mù mù
sương rơi
Chắp tay lạy khắp phương trời
Trời mênh mông quá, Mẹ tôi
phương nào.
Nguồn: Tác giả gửi