Monday 8 July 2019

Hồn Trẻ 20 và bạn hữu

Thơ NGÀN SAU

Thơ họa
THAO THỨC

Cung đàn ai oán dạ buồn thêm
Tiếng ếch vang vang rát góc thềm
Trăn trở canh dài nuôi dệt hão
Mơ màng  gối chiếc tưởng thầm êm
Sương chiều vây kín căn phòng nhỏ
Bóng tối trùm che mái tóc mềm
Ảo ảnh cuộc đời luôn khuấy động
Chập chờn giấc ngủ biết bao đêm!
NGÀN SAU

NGƯỜI ĐÃ ĐI RỒI

Thuyền buồm trôi dạt giữa dòng sông
Nước chảy về đâu thật lạnh lùng
Lời hứa ngày nao đành gác l ại
Ân tình thuở ấy có màng không?
Đò đưa khách lạ miền hoang vắng
Bến đỗ ai chờ chốn quạnh mông
Độc ẩm mình ta trong bóng tối
Ngàn sao chớp choáng xót xa lòng!
NGÀN SAU
 

Tuesday 2 July 2019

Hồn Trẻ 20 và bạn hữu


Thơ HỒNG PHƯỢNG
ĐÃ TỪNG,

Đã từng một thuở yêu em
Đã từng nghiêng ngả chông chênh tháng ngảy
Đã từng dõi cánh chim bay
Đã từng tìm đến men cay khóc tình
Đã từng khao khát bóng hình
Đã từng mơ dáng em xinh ra vào...

Bây chừ lòng vẫn xuyến xao
Bây chừ mộng vẫn vút cao tận trời
Bây chừ ngồi ngắm mây trôi
Bây chừ ao ước tình bơi ngược dòng
Bây chừ vẫn khắc khoải trông
Bây chừ luống tuổi... còn mong đợi gì!
HỒNG PHƯỢNG

KHOẢNG KHÔNG,

Những ngày nghỉ học lên đồi thông
Để thấy quanh mình là khoảng không
Một khoảng trời riêng không ai biết
Gửi gấm chút tình riêng mong manh

Từ khi thôi học thôi lên đồi
Đâu còn khoảng không cho riêng tôi
Những điều chưa nói còn dấu kín
Sâu thẳm trong tôi đến cuối đời

Tuổi đời chồng chất theo tháng năm
Hình hài nay khác xưa nhiều lắm
Đôi môi mấp máy, chân run rẩy
Mắt đã mờ đi hết tinh anh

Lên lại đồi thông tìm khoảng không
Vẫn thấy trời cao gió lồng lộng
Vẫn nghe lá hát bài xưa cũ
Lại thấy quanh mình là khoảng không!
HỒNG PHƯỢNG