Wednesday 30 August 2017

Thơ của các tác giả Hồn Trẻ 20

Bùi Viên Mỵ
Cuộc chơi ai biết trước?

* cảm hứng từ một e-mail của Phù Sa Lộc

lâu không làm thơ nữa
hỏi tại sao? chỉ cười
ăn thật ngày hai bữa
còn thơ là làm chơi?

làm chơi là khi rảnh
còn nếu bận kiếm tiền
thì cứ cho gián đoạn
ngưng nghỉ, có chi phiền?

hay không làm thơ nữa
vì đang bệnh rề rề
chẳng thấy gì hứng thú
kể cả chuyện phòng the?

(làm thơ mà gượng ép
có khác chi trả bài
thà coi như nghỉ mệt
chờ có hứng hẵng hay

có hứng làm tiếp tục
mất hứng thì nghỉ luôn
cuộc chơi ai biết trước
tới lúc nào sẽ ngưng?)

lâu không làm thơ nữa
bữa nay bỗng lạ thường
mở lời toàn năm chữ
hóa ra thi hứng còn!

nghĩa là thơ thức dậy
sau thời gian ngủ quên!

Bùi Viên Mỵ
(8/2017) 













ảnh Phù Sa Lộc


Tuesday 29 August 2017

Thơ của các tác giả Hồn Trẻ 20

PHÙ SA LỘC
     *  Tặng Vũ Hồng và các bạn ở Mai An Tiêm

Đầu năm tới thăm bạn
Đường xa cả trăm dặm
Oải người nhưng rất vui
Anh em còn rậm đám

Ly cụng ly côm cốp
Nhưng sao uống từng hớp
Không ực khà một hơi
Như ngày xưa sung sức

Hỏi ra mới được biết
Người tĩnh mạch chân sưng
Anh kia thì bị gút
Bạn nọ mắt kéo màng
Có chàng sắp chuyển viện
Nên uống trà đá khan…

Té ra sức khỏe tốt
Là của ngày tháng xa
Lặng nhìn nhau mái tóc
Lốm đốm màu mù sa

Tay run cầm ly rượu
Trước giờ phút chia tay
Mong sau qua gặp lại
Còn đủ mặt như vầy
Dù cụng ly yếu xịu
Hạnh phúc nào hơn đây!


       Cần Thơ, 10-2-2017

Wednesday 23 August 2017

Hồn Trẻ 20 và bạn hữu

LÂM HẢO DŨNG

Thành phố bừng lên 
bóng mỹ nhân

đây những con đường xuôi quá khứ
bụi gây phấn đỏ máu tim đời
đâu thước thời gian không điểm cuối?
điểm là vô tận, điểm mù khơi

thành phố bừng lên bóng mỹ nhân
phù điêu, ảnh tượng, những hoa văn
trong hơi hướm của vai thần nữ
đẫm nét kiêu sa cột đá bùn

vẫn thấy linh phù kiêu hãnh đứng
hòa vai tẩm điện mái vòm cong
chạm tay, truyền cảm trên tường thắm
thư viện lên màu tươi đá ong

nhìn tháp đền cao, chòm hội tụ
ba hồn sót lại chút hồn không
nền gối đầu, vươn tay bắt nắng
tường vây cao thấp, uốn bao vòng?

lối vấy mòn khô những bước chân
chập chờn đâu đó bóng hình nhân
giữa khoảng không buồn chưa thể nói
mặn nồng như vết chém, dao đâm

đứng đi, bơi lội trong tiềm thức
lịch sử vùi thây bãi chiến trường
có những hiện tiền như chứng quả
điêu linh, bình trị đất Cao Miên…

trăm năm hay sẽ bao giờ sẽ?
thuyền chảy mênh mông nước Biển Hồ…

Lâm Hảo Dũng
(PTT)







Ảnh: Banteay Srei-Roluos-Siem Reap-2016
Van,BC-Can- May 10-17- 9H19’am


Thơ của các tác giả Hồn Trẻ 20

Thơ Nguyên Nghĩa

Về Miền Đất Lạnh

(Thương tiếc nhà văn Nguyễn Văn Ba)

thứ sáu gặp lại người không hẹn
bắt tay hoài không muốn buông ra
thứ bảy nghe người vô bệnh viện
cái gì? ai bị stroke? anh Ba…!

tháng bảy, hóa ra lần gặp cuối
người từ xa cách mấy giờ bay
bước vững tới đây còn cười nói
đâu có ai ngờ được bữa nay…
                                  
bữa nay mười bốn tây tháng tám
một trái tim ngưng đập thình lình!
nhiều trái tim nhói lồng ngực nặng
thôi anh Ba đi bỏ tụi mình…

dưới tên người chết, đầy tên bạn
bạn khóc anh Ba mất vội vàng
bạn Đoàn Thị Điểm, Phan Thanh Giản
họp mặt chưa gì đã bỏ ngang!

Từ Miền Đất Lạnh trên đề tựa
sách mới còn thơm phức mực in
anh Ba nghỉ viết, cho là đủ
về miền đất lạnh ngủ bình yên…

thảo mẫu Phân Ưu lòng nhuốm bệnh
nâng niu tờ giấy sợ hư hao
như trân trọng giữ tình nhau đậm
cái buồn mỗi lúc ngấm thêm sâu…

Nguyên Nghĩa
(14-8-1998
ngày nhà văn Nguyễn Văn Ba mất) 


Nguyễn Văn Ba tên thật là Thái Minh Kiệt, sinh năm 1947 tại Sa Ðéc.
Làm việc trong đại học Cần Thơ (giúp sinh viên thực tập) từ 1970 đến 1978.
Vượt biển thành công vào cuối năm 1978.
Làm công chức ngành canh nông tại Saskatoon, tỉnh bang Saskatchewan (Canada).
Khởi nghiệp cầm bút tại hải ngoại với tác phẩm gây được nhiều tiếng vang: Làm Mai, Lãnh Nợ, Gác Cu, Cầm Chầu.
Chủ trương nhà xuất bản Phù Sa, đã in các tuyển tập: Những Cây Viết Miền Nam, Truyện Hay Hải Ngoại...
Nguyễn Văn Ba qua đời ngày 14 tháng 8 năm 1998 tại Saskatoon.

Nguồn: Tạp chí Tự Do (Toronto)
số 115, tháng 9-1998

Hồn Trẻ 20 và bạn hữu

Thơ THIÊN HẬU
TIẾNG ĐÊM

Lao xao gió lướt thềm
Như giọng hát ru êm
Lay động hàng tre nứa
Nỉ non tiếng dế đêm                                  
Canh trường bao luyến nhớ
Số phận thật vô duyên
Lặng lẽ đời cô quạnh
Buồn hiu lắm nỗi niềm !

Thiên Hậu



















Tuesday 8 August 2017

Hồn Trẻ 20 và bạn hữu

Thơ NS Canada
LIỄU BÊN HỒ

















Xanh xanh liễu rủ miền quê
Là đà chạm đất lê thê nắng chiều
Mặt hồ phản ảnh bóng diêu
Giọt sương lóng lánh như khiêu khích màu

Rừng cây biến đổi vườn dâu
Lá tươi muôn thuở chẳng âu gió lùa
Bốn mùa tuyết lạnh nắng mưa
Hàng cây lặng lẽ đu đưa lạ thường

Lang thang khắp cả cánh đồng
Mặc cho sóng nước bên sông cợt đùa
Chẳng bao giờ héo hắt thua
Quanh năm đứng đó để đưa đón người

Lơ thơ phủ xuống đồi mơ
Ghẹo trêu hoa dại xinh tươi nở xòe
Một đàn cò trắng bờ đê
Làm ta tưởng nhớ đến quê hương mình!

NS-CANADA