Thơ PHÙ SA LỘC
Mười điều tự răn
1.
Dù tột đỉnh quyền
uy hay nghèo mạt hạng
Nên nhớ cổ các
người đều nghẹn táo Adam
2.
Khi đã yêu ta dám
làm tất cả
Tưởng thế thôi. Sự
thật ngược chiều
3.
Đừng dại dột ăn
miếng thịt giữa đình làng
Miếng ngon nhất
nằm trong bụi rậm
4.
Em hiền ngoan như
mưa ngàn rắc bụi
Đứng trước kẻ thù
thành lửa chớp hung hăng
5.
Em càng đẹp xinh
càng tốn nhiều áo quần son phấn
Đánh đổi điều này
anh tóc trắng lau tơ
6.
Em nhẹ dạ còn anh
ham hố
Giấy mực cuộc đời
muôn thuở tốn hao
7.
Dù sống đến ngàn
năm
Em vẫn là trẻ nít
8.
Giỏi hơn nhà ảo
thuật đại tài
Em biến quả trứng
ngỗng thành mũi kim và ngược lại
9.
Khi mới sinh ra ta
đã khóc
Biết trước mình
khốn khổ vì em
Giáp mặt cuộc đời
em cũng thế
Tội nghiệp chàng
Quasimodo
10.
Phúc thay có người
nữ là em trong đời phiền trược
Biết sẽ thế nào
khi riêng chỉ các anh thôi!./.