Saturday, 18 June 2011

Những bài viết khác

Một bài thơ gửi ra từ trong nước,
viết về người láng giềng phương Bắc.

VŨ DUY CHU
Láng giềng

Anh em xa bận lo việc họ rồi
Ta còn có người anh láng giềng phương Bắc
Người lớn dạy ta ca từ thuở ta con nít
Việt Nam Trung Hoa
Núi liền núi, sông liền sông…
Hồ Chí Minh, Mao Trạch Đông…

Sử sách ghi phương Bắc đô hộ ta một nghìn năm
Nhưng chưa bao giờ ông cha dạy ta khai quật nỗi đau quá khứ
Mặc áo lính kaki Tô Châu, chắc tay cầm vũ khí
Ta chiến đấu vì Tổ quốc ta
Còn anh âm thầm toan tính ta trong thế sự cuộc cờ

Ta đã ngủ mơ
Kịp tỉnh dậy lúc anh đang trò đi đêm trước trận đánh cuối cùng lịch sử
Tham vọng như cây kim trong bọc giẻ
Ta đâu nỡ mở bọc ra, lộ rõ mặt anh mình

Anh đánh thức những âm binh dưới chín tầng địa ngục Hán, Nguyên Mông
Cùng bao đạo quân trùng trùng nửa đêm tràn qua biên giới
Sông giành giật sông, núi giành giật núi
Cột mốc biên cương nhuộm đỏ máu dân lành

Những cột mốc đường biên hữu nghị hoà bình?
“Lưỡi bò” liếm biển Đông, Trường Sa, Hoàng Sa tiên tổ
Những cạm bẫy ngọt lừ, những li rượu Mao Đài thuốc ngủ
Ta rước anh vào nhà, lông ngỗng bay trắng trời Mỵ Châu

Chẳng có lý do nào dân mình nghi kỵ nhau
Nhìn anh đặt lên mái nhà Tây Nguyên quả bom bùn đỏ
Những dự án tỏ mờ, thuế dân nghìn tỷ
Canh bạc đỏ đen nhức nhối trái tim người
Tôi yêu Tổ quốc tôi, chín bỏ làm mười
Nhưng không thể yêu bằng tình yêu bạc nhược
Bởi Tổ quốc chính là máu thịt
Việt Nam ơi!

Sài Gòn, 7.6.2009

No comments:

Post a Comment

Note: only a member of this blog may post a comment.