Blog Hồn Trẻ 20 đăng nơi đây thêm một bài thơ gửi ra từ trong nước, tuy tác giả chưa từng góp bút trong nhóm Hồn Trẻ 20. Bài thơ nghe như một tiếng kêu bi thương, nhưng âm ỉ trong đó là một tiếng thét dũng khí. Mời bạn đọc:
LÊ THỊ THANH TÂM
Mộ Gió
"Tôi không nỡ sinh nó ra trong trời đất,
rồi lại để nó đi không một dấu vết gì!".
(lời một người mẹ Lý Sơn)Mộ gió
Tôi thường tự hỏi thế nào là mộ gió?
Những ngôi mộ dài theo bờ biển quê hương
có từ ngày làm lễ khao lề trên đảo Lý Sơn.
Tôi thường tự hỏi thế nào là ra đi không trở về?
Người ra đi nghĩ gì, và người ở lại?
Những hải đội Hoàng Sa nhắm thẳng đại dương bằng ghe bầu
Những thế lính bỏ thân trong biển lạnh.
Tôi thường tự hỏi thế nào là mang theo cái chết
trong hải trình dài?
những “tấm chiếu, bảy đòn nẹp tre, bảy dây mây buộc và thẻ bài”
cùng muối, gạo, khô mắm
nuôi đoàn người trong dăm bảy ngày phiêu bạt
và nhắc họ âm thầm
sẽ quay về đất liền bằng tấm chiếu manh
gói xác thân bằng nẹp tre quê hương
buộc dây mây để trôi về cố lý
và thẻ bài để người ta đặt cùng linh vị
Những người lính Hoàng Sa.
Tôi thường tự hỏi khi người chiến sĩ ôm cờ chết giữa biển Đông
anh mang theo điều gì trước khi nhắm mắt?
Anh thanh thản, an lành hay đắng cay, day dứt?
anh có trở về ngôi mộ gió
nơi mẹ anh vẫn mặc áo anh và ra thắp hương mỗi tháng năm!
Tôi thường tự hỏi trên bãi Gạc Ma,
khi kẻ thù xả súng vào các anh
từng đồng đội ngả dần trước mắt, từng hồng cầu tan ra trong biển mặn
các anh đã nguyện ước gì cho lãnh hải biên cương?
Giờ đây, biển tổ quốc bừng lên cơn bi hận
Sáu mươi bốn hồn vía năm xưa, bảy mươi hồn vía năm xưa, có cuộn sóng trở về?
Tôi thường tự hỏi thế nào là mộ gió?
Có phải vì mộ không có thân người
Gió là gì, gió thổi các linh hồn
Hay gió nối đất liền và biển cả
Keo sơn không rời.
Hay gió mang cát bay lên trong không gian
Cơn cuồng phong thề nguyện:
Không kẻ nào được phép xóa mờ biên cương
Đã từng đổi bằng xương bằng tủy!
Tôi thường tự hỏi thế nào là mộ gió?
Mộ sống trong gió hay mộ làm nên gió
Thổi qua những khuôn mặt mẹ đã quá đớn đau
Thổi qua tim những người vợ đã cạn rồi nước mắt
Thổi qua lòng những đứa con vẫn quyết tâm ra trận
Thổi lên đồng bào tôi những giây phút tử sinh này.
Tôi thường tự hỏi thế nào là ra đi không trở về?
Vong thân mà không vong quốc
“Vị quốc vong thân”!
Ôi những linh hồn vẫn đi về mộ gió
Xin hãy mang gió đến muôn nơi..
Thổi quốc hồn vào những kẻ không còn trái tim
Phản bội giống nòi.
Đặt vào lồng ngực bọn vong nô
Những ngôi mộ gió.
28-7-2011
Lê Thị Thanh Tâm
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.