LÂM HẢO KHÔI
Rót sao đầy chén mười năm trước
Tặng anh Trần Phù Thế
Rồi chợt đến làm mưa gõ cửa
Thắp ngọn đèn đêm lửa sắp khuya
Em cầm nhan sắc như gươm báu
Khua cổng thành ta bóng ngựa về
Mười năm bước chưa qua hố thẳm
Còn ngại đèo nghiêng mấy dốc cao
Tiếc mũi tên người buông thuở nọ
Gẫy ngọn tình chung quá ngọt ngào
Thắp ngọn đèn đêm lửa sắp khuya
Em cầm nhan sắc như gươm báu
Khua cổng thành ta bóng ngựa về
Mười năm bước chưa qua hố thẳm
Còn ngại đèo nghiêng mấy dốc cao
Tiếc mũi tên người buông thuở nọ
Gẫy ngọn tình chung quá ngọt ngào
Ta đốt mười năm nhan sắc cũ
Ngọn lửa nào phai vạt áo người
Mười năm ngún đỏ trong xương thịt
Một bóng người. Ta sắp đánh rơi
Ngọn lửa nào phai vạt áo người
Mười năm ngún đỏ trong xương thịt
Một bóng người. Ta sắp đánh rơi
Rót sao đầy chén mười năm trước
Lửa ấm trên tay rượu tiễn người
Lưỡi gươm nào bén hơn nhan sắc
Chém dùm ta giọt nước mắt rơi.
Lửa ấm trên tay rượu tiễn người
Lưỡi gươm nào bén hơn nhan sắc
Chém dùm ta giọt nước mắt rơi.
Lâm Hảo Khôi
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.