Sunday, 13 November 2011

Về một tác giả thuở Hồn Trẻ 20

TRẦN KIÊU BẠT
Khóc đi yêu dấu tình tôi

Lâu lắm chân anh mới dạt về
Tưởng chừng đôi đứa đã sơn khê
Thăm em buồn lắm trời mưa xuống
Nhà nhỏ đèn lu lạnh bốn bề

Mẹ già tóc bạc hơn mùa trước
Thêm chị theo chồng thôi ở đây
Riêng em đời chẳng thêm gì khác
Chỉ một hồn xưa chết mỗi ngày

Giọng thầm em trách như là khóc
Sao chẳng bao giờ anh viết thư
Để em còn nghĩ là anh nhớ
Tình em vô vọng  mấy năm dư

Lâu  lắm rồi em anh chỉ sống
Chút mộng đêm tàn cơn gió rung
Nhắc làm chi nữa mà đau lắm
Nghe đang nhỏ máu xuống lòng anh

Em hiểu giùm cho không nói hết
Dao đời nhát mạnh chém hằn thêm
Thuyền chao buồm rách mà chưa nghỉ
Sương gió ngày mai biết nổi chìm

Lụn xuống đêm nay lời tuyệt vọng
Gởi em thôi nhé biệt nhau luôn
Thời gian, anh hiểu rồi chôn hết
Chuyện một tình yêu quá đỗi buồn.

Trần Kiêu Bạt
(Trích từ Người Đồng Hành Quanh Tôi của Ngô Nguyên Nghiễm)

================

Tiểu sử văn học
TRẦN KIÊU BẠT

Tên thật: Lê Tấn Nhứt
Sinh năm 1948 tại An Bình Cần Thơ

Tác phẩm đã hoàn thành:
Thơ Tù Binh, 1969
Dù Người Là Ai Xin Hãy Đến, 1970
Trần Gian Đã Mất, 1973
Mười Bài Tỏ Tỉnh, 1974
Thơ Gởi Đỗ Kim Hương, 1975

Thơ in chung, tiêu biểu:
Lãng Mạn Đời Trăng (NXB Mũi Cà Mau, 1989)
và nhiều tuyển tập khác…

     Trần Kiêu Bạt cộng tác nhiều tạp chí văn học, nhưng đó không phải là sự đam mê trong phương thức hoạt động văn nghệ của anh. Bản chất rất lãng bạt, phóng khoáng không làm anh gò bó trong mọi vấn đề vật chất hay danh vọng với nhân gian. Điển hình, đến nay Trần Kiêu Bạt cũng chưa có một tác phẩm in riêng cho chính bản thân, dù rằng năm 1975, nhà xuất bản Khai Phá cũng đang lên khuôn thi tập Dù Người Là Ai Xin Hãy Đến, nhưng thời cuộc khiến tập thơ chịu chung số phận, không ra mắt được bằng hữu văn nghệ. Đến nay, không hiểu Trần Kiêu Bạt đã có được bao nhiêu tác phẩm, nhưng điều được biết chắc chắn trước 1975, anh đã hoàn thành hoàn chỉnh 5 thi tập. Và những bài thơ rải rác không kể xiết, rơi rớt nhiều nơi mà chính Trần Kiêu Bạt cũng không ước lượng được. Minh chứng, ví dụ phần giới thiệu nhà thơ Đoàn Kế Tường trong  tập 2 này, có đưa một bài thơ xuôi Trần Kiêu Bạt, mà tôi tra hết trong các thi tập vẫn không thấy vết tích anh lưu lại. Sống với bằng hữu cực kỳ khoáng đạt, nhã nhặn với từng tình cảm cho – nhận với anh em, sự rộng mở của một chân tâm hình như trăm năm có một. Nơi tư gia của Trần Kiêu Bạt bao giờ cũng đầy đủ anh em văn nghệ khắp miền, không ngớt tiếng ngâm thơ, sên phách, và sáng tác… Hầu như, tất cả tấm lòng bát ngát của đồng bằng Nam bộ đều quy tụ về chan chứa tại gia đình anh. Từ song thân, đến huynh đệ của Trần Kiêu Bạt như một vòm ánh sáng bát ngát tình người với tài hoa tuyệt diệu ở nhiều bộ môn nghệ thuật.
     Sự ra đi đột biến của Trần Kiêu Bạt ngày 22/06 âm lịch/2005 (Ất Dậu), đã làm đau lòng bao nhiêu người ở lại. Vĩnh biệt một tài hoa và một tâm hồn trượng nghĩa, lãng bạt… bao giờ cũng ghi nỗi nhớ vô cùng trong lòng bằng hữu quanh cuộc sống.

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM
(Trích từ Người Đồng Hành Quanh Tôi)

================

TRẦN KIÊU BẠT
Tôi còn biết nói gì hơn  

Cám ơn em
Những buổi đưa về
Con đường đê mê
Dìu nhau dưới tối

Cám ơn giàn hoa nhà ai đưa hương trong gió
Không gian im vắng
Bóng tối rất đầy
Để anh được nghe con tim em đắm say
Đập qua làn lụa mỏng

Cám ơn cơn mưa bất thần tháng bảy
Tìm chỗ trú chân
Mái hiên lẫn khuất ngày nào
Anh như bọt nước lao xao
Hôn em lần nhứt

Cám ơn mẹ hiền
Cám ơn chị tốt
Cám ơn bữa cơm chờ đón ân cần
Cám ơn căn gác nồng nàn
Những đêm mưa dột
Em đã kể lại đời mình
Trao anh gìn giữ.

Trần Kiêu Bạt
(Trích từ Người Đồng Hành Quanh Tôi của Ngô Nguyên Nghiễm)

Monday, 7 November 2011

Lời Bạt tập thơ Lâm Hảo Khôi

Người Như Lá Biếc

Nguyên Nghĩa

          Bạt thường được viết như một lời giới thiệu trang trọng cho một tác phẩm cần có cái bề thế. Trường hợp tập thơ này có lẽ khác hơn. Thi sĩ Lâm Hảo Khôi lớn tuổi hơn tôi, bắt đầu cầm bút trước tôi và sáng tác đều hơn tôi. Chúng tôi từng đứng chung trong nhóm thơ Hồn Trẻ 20 bên nhà từ những năm 1960. Khoảng 1993 cho đến gần đây, tôi thường đăng thơ Lâm Hảo Khôi trên tạp chí Tự Do xuất bản tại Canada. Đặt bút viết lời bạt này, tôi hi vọng làm đẹp thêm đôi chút cho tập thơ Lâm Hảo Khôi vốn có sẵn những bài thơ rất đẹp rồi.
          Trong huyết quản của Lâm Hảo Khôi và trong những nhịp đập của thơ Lâm Hảo Khôi, người đọc nghe được dòng chảy của sông nước miền Tây, thấy được bầu trời miệt Hậu giang, nơi vạn dặm vẫn quê nhà của tác giả.
Nhìn ảnh người trao, sân đất cũ
Trời xanh như có bóng mây bay
Mẹ đi tháng tám không về nữa
Đem buồn Bố Thảo gởi sang đây.

Sông đâu biết khi vui về biển lớn
Là mang tôi đi bỏ nước xa nhà.

Cây khế vàng trái chín rụng đầy sân
Em nhớ đêm xưa chị nói một lần
Chắc buồn lắm khi rời xa Nhơn Mỹ.

Thôi ngủ lại bến nào êm ái nhứt
Võng đưa sầu kẽo kẹt Lục Vân Tiên.

          Ai hát nghêu ngao bài vọng cổ
          Đêm tàn, ghe chiếu lạnh người ơi.

Nhớ Cần Thơ rất là lâu
Nhớ câu lục bát bắc cầu tôi - em.
...

Bên cạnh cái nét hồn hậu trong thơ Lâm Hảo Khôi, còn có thêm chất lụa-là, tạo nên sự óng- ả mượt-mà cho thơ Lâm Hảo Khôi.
Sao chị hay thêu những đóa hoa vàng
Sao chị để mắt sầu như sơn nữ.

Em chợt đến khi vườn tôi chợt biết
Lá xanh màu đâu hẹn buổi vàng hoa
Trời xanh ngắt đâu hẹn ngày nắng ấm
Đêm mênh mông đâu hẹn bóng trăng ngà.

Mây trắng ở trong vòng cẩm thạch
Mang hồn Tố Nữ mấy mươi năm.

Em bước qua đường tà áo thêu bông
Thấy trên tay anh mấy cành hoa nở.

Này em giữa những hạt mưa
Giữa hai nốt nhạc là vừa mất nhau
Giữa ngày nắng đợi chiêm bao
Giữa đêm là những vì sao xa người.
...

Phảng phất khắp trong tập thơ này, bóng những chiếc áo bà ba, nếu không hiển hiện ngay trước mắt thì cũng in đậm trong ký ức. Điều đó, tôi nghĩ, là từ niềm nhớ thương người mẹ của Lâm Hảo Khôi đã mất tháng tám năm nào ở quê nhà. 
Nhìn ảnh người trao, sân đất cũ
Vẫn hiền đôi vạt áo bà ba
Hoa bưởi mang hương về mỗi tối
Lòng ai sóng vỗ dưới hiên nhà.

Mưa đâu biết tôi thương người đứng đợi
Vẫn vô tình rơi ướt áo bà ba.

Thương chiếc áo bà ba đen của ngoại
Mùi nước sông pha với nắng chang chang.

Tháng chạp về tháng giêng thơm lúa mới
Áo bà ba mẹ có đợi ngoài hiên.

Tôi khôn lớn cũng trên dòng sông đó
Hay thả hồn mơ vạt áo bà ba.

Hỏi mưa mắc cỡ nghiêng vành nón
Sao áo bà ba ướt trắng lưng.
...

Lẽ ra Lâm Hảo Khôi đã in tập thơ đầu tay từ lâu rồi. Lâm Hảo Khôi sáng tác nhiều và hầu như tất cả các bài thơ của Lâm Hảo Khôi đều đầy sức rung cảm như nhau. Thơ anh đăng trên nhiều tạp chí văn học. Gần đây Lâm Hảo Khôi cho in thơ anh trong Tuyển Tập 6 Nhà Thơ Úc Châu (2010). Mãi đến bây giờ mới có Người Như Lá Biếc là tập thơ riêng một tác giả Lâm Hảo Khôi.
Tôi bâng khuâng xếp tập thơ lại, tưởng trước mắt một nỗi nhớ trải dài từ chữ đầu tiên đến chấm câu cuối cùng.
Ngồi đây nghe ấm trời xanh cũ
Tưởng có trong mây bóng mẹ về.

Sao ấm được mái đời nhau trống trải
Bởi đêm dài bóng ngả áo người đi.

Chị có về thăm khu vườn cũ
Hái dùm em mấy đóa hoa tàn.

Mẹ tôi mắt đỏ buồn trong khói
Cười để mênh mông tiếng thở dài.
...

Nếu có ai bàn về thơ, viết về thơ, đọc thơ và thưởng thức thơ Việt Nam, mà ở đó không có thơ Lâm Hảo Khôi thì sẽ là một thiếu sót. Tôi tin rằng, mọi sự thiếu sót đều đáng tiếc.

NGUYÊN NGHĨA
Toronto, 1 tháng 7-2011

Ra mắt tập thơ Lâm Hảo Khôi:

Người Như Lá Biếc

    Tin Melbourne, 30 tháng 10: Thi sĩ Lâm Hảo Khôi và thân hữu đã tổ chức buổi ra mắt tập thơ Lâm Hảo Khôi mang tựa đề Người Như Lá Biếc, vừa mới ráo mực in tại Úc.
    Cũng trong buổi đó, một tập thơ khác có tựa đề là Người Tình của thi sĩ Hư Vô, và một CD của nhạc sĩ & thi sĩ Phạm Quang Ngọc, đã được ra mắt bằng hữu văn nghệ.
    Khi tin này được đưa lên Blog, tiếc là chưa có bài viết nào chi tiết về buổi ra mắt sách và CD này.
    Được biết, bìa tập thơ Người Như Lá Biếc do Đ.K. trình bày, với tranh của Đỗ Duy Tuấn.

Từ trái sang phải: Viễn Trình (chương trình truyền hình Melbourne), Phạm Quang Ngọc, Giáng Thơ (văn đàn Đồng Tâm Melbourne), Hư Vô, Lâm Hảo Khôi và Lê Phú (văn đàn Đồng Tâm Melbourne)
Lê Phú (văn đàn Đồng Tâm) trước poster bìa của hai tập thơ Người TìnhNgười Như Lá Biếc.

Tuesday, 1 November 2011

Lâm Hảo Khôi tiếp đón cựu học sinh Hoàng Diệu họp mặt

Thi sĩ Lâm Hảo Khôi thời niên thiếu từng học ở trường Trung học Hoàng Diệu (Sóc Trăng)
Năm 2010, nhân chuyến Mỹ du, Lâm Hảo Khôi đã đến dự cuộc họp mặt cựu học sinh Hoàng Diệu tổ chức tại Nam Cali. 
Năm nay, Lâm Hảo Khôi hân hoan mở rộng cửa đón tiếp các cựu học sinh Hoàng Diệu sống tại Úc châu về họp mặt tại nhà anh, hôm 29 tháng 10 vừa qua.

Hầu hết các thi sĩ Hồn Trẻ 20 đã học trường Hoàng Diệu, thử xem trong hình có nhận ra người bạn nào cùng lớp hay chăng
(Lâm Hảo Khôi là người đứng thứ nhì từ trái sang phải.
Ảnh do Trịnh Ngọc Thủy cung cấp)