Ảnh: Phù Sa Lộc hôm tang lễ
TIỄN VỢ
Sao em nỡ bỏ
lại tôi
Khi yêu đã hẹn
một đời phu thê
Trăm năm đỏ
thắm lời thề
Răng long đầu
bạc đi về có nhau
Bây giờ em bỏ
đi đâu
Cửa nhà hiu
quạnh trước sau vắng người
Trên cao em
mỉm miệng cười
Nghiêng vai
cho nhẹ gánh đời đa đoan
Này chồng, kia
cháu, nọ con
Ra vào cứ
tưởng em còn đâu đây
Một thời ngậm
đắng nuốt cay
Một thời quàng
áo vá vai ngậm ngùi
Thương em “sống một kiếp buồn” (*)
Mê câu vọng cổ
theo luôn đồng bằng
Mắm kho ăn với
đậu rồng
Bởi mê thơ gạ
long đong phận hồng
Mới vừa một
chút thong dong
Nhẹ tênh cõi
tạm mênh mông ta bà
Em về với Chúa
trước nha
Còn tôi ở lại
tà tà đi sau.
Khói hương di
ảnh nghẹn ngào
Bay theo cát bụi hanh hao nỗi buồn
Dẫu “Mai
mốt chết còn thương”
Câu thơ đưa
tiễn lên đường thảnh thơi.
Ngày tiễn phu
nhân Phù Sa Lộc về với Chúa
5/11/2012
Trúc Linh Lan
Ghi chú:
(*) Ý thơ Phù Sa Lộc
Nguồn: Tác giả gửi
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.