Sunday, 29 September 2013

Những bài viết khác

Ca dao Việt Nam ngày nay

MÀY & TAO
(bản thứ nhất)
 
Việc ăn là việc của tao 
Việc suy, việc nghĩ tao giao cho mày
Việc tao là ký suốt ngày 
Thực thi việc ấy là mày thay tao 
Việc tao là hưởng lộc cao 
Còn việc khó nhọc tao giao cho mày
Đi Tây đi Nhật đó đây  
Nâng cao kiến thức việc này của tao
Lên rừng xuống biển lao đao
Đã suy nghĩ kỹ tao giao cho mày 
Thư ký trẻ đẹp vẫn hay  
Nếu mày tuyển được thì mày đưa tao 
Phê bình cán bộ cấp cao  
Hôm nay tao ốm, tao giao cho mày 
Năm nay tao đã 72 (62) 
Nhưng thiếu người tài lãnh đạo như tao 
Cấp trên có hỏi: “vì sao ?”  
Về hưu, chuyện vặt tao giao cho mày 
Lại đây, tao bảo câu này  
ao cấm mày nghĩ việc mày chống tao 
Chống tao, tao chẳng làm sao  
Nhưng mà như thế buộc trao trị mày 
Trời cao, biển rộng, đất dày  
Tao đố mày thoát tay này của tao 
Trên trời triệu triệu vì sao  
Đố ai hiểu được “tình tao với mày”!
 
(bản thứ hai)
 
Ăn nhậu là chuyện của tao
Việc gì khó nghĩ tao giao cho mày
Đi Tầu, đi Nhật, đi Tây
Mở mang tầm mắt việc này của tao
Lên rừng xuống biển lao đao
Suy đi tính lại tao giao cho mày
Thư ký trẻ đẹp chân dài
Nếu mày tuyển được thì mày giao tao
Ăn ốc là việc của tao
Còn chân đổ vỏ tao giao cho mày
Phong bì quà cáp hằng ngày
Mày đừng động tới thì mày chẳng sao
Phê bình lãnh đạo cấp cao
Điều gì khó nói tao giao cho mày
Lại đây tao bảo điều này
Đừng bao giờ nghĩ rằng mày chống tao
Chống tao, tao chẳng làm sao
Còn mày thì sẽ lao đao cả đời
Đói no là chuyện của trời
Thanh tra có hỏi trả lời thay tao
Trên trời triệu triệu vì sao
Cũng không thấu nổi tình tao với mày
Phân công cho rõ thế này
Để người đừng tưởng rằng mày hơn tao.

 


Nguồn: chuyển ra từ trong nước

Sunday, 22 September 2013

Những bài viết khác

Thái Bá Tân
LỜI NHẮN CỦA ÔNG THIỆU

Tôi không biết ông Thiệu,
Yêu mến lại càng không,
Nhưng buộc phải thừa nhận
Một thực tế đau lòng,


Rằng ông ấy nói đúng,
Thời còn ở Miền Nam:
“Đừng nghe cộng sản nói.
Hãy xem cộng sản làm!”
Tôi sống ở Miền Bắc
Sáu mươi lăm năm nay,
Và buộc phải thừa nhận
Một thực tế thế này:
Rằng ta, đảng, chính phủ,
Thường hay nói một đàng
Mà lại làm một nẻo.

Nhiều khi không đàng hoàng.
Đảng, chính phủ luôn nói,
Mà nói hay, nói nhiều,
Rằng sẵn sàng chấp nhận
Những ý kiến trái chiều.
Vậy mà một nhà báo,
Nói ý kiến của mình,
Nói đàng hoàng, chững chạc,
Có lý và có tình,
Liền bị buộc thôi việc.
Ai cũng hiểu vì sao.
Không khéo lại tù tội.
Như thế là thế nào?
Như thế là các vị
Mặc nhiên thừa nhận mình
Không làm như đã nói,
Gây bức xúc dân tình.
Là một người yêu nước
Là công dân Việt Nam,
Tôi mong đảng đã nói,
Là nhất thiết phải làm.
Vì đó là danh dự,
Niềm tin và tương lai.
Hãy chứng minh ông Thiệu
Nói như thế là sai.

PS (Tái bút)


Tôi không biết ông Trọng,
Yêu mến lại càng không,
Nhưng là chỗ người lớn,
Tôi thành thật khuyên ông
Rút cái giấy sa thải
Một nhà báo công minh.
Phần ông, nếu phục thiện,
Cũng nên xem lại mình.
Tôi nhận hưu nhà nước
Cũng đã mấy năm nay.
Hy vọng còn được nhận
Sau bài thơ ngắn này.

Đảng lãnh đạo sáng suốt,
Lịch sử thì vẻ vang,
Dân anh hùng, vĩ đại,
Biển bạc và rừng vàng.
Thế mà ta, thật tội,
Chẳng dám mơ cao xa
Thành bác Mỹ, bác Nhật
Bác EU, bác Nga.
Cái dân ta mơ ước,
Ngẫm mà thấy đau lòng,
Mơ được như Miến Điện,
Mà rồi cũng chẳng xong.
Tội mấy bác lãnh đạo,
Nói gì cũng toàn sai,
Bị dân tình la ó,
Nhiều lúc đến khôi hài.
Là vì danh không chính,
Ngôn không thuận được đâu.
Cố mấy cũng không đúng,
Khi đã sai từ đầu.
---
Thái Bá Tân

(*) Cố Tổng Thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu
(**) Tổng Bí Thư Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng


Nguồn: http://tienggoicongdan

Friday, 20 September 2013

Những bài viết khác

NGUYỄN NGỌC NGẠN
Hành Trình Paris by Night

Bài dưới dạng hình scan này từ booklet phát hành trong dịp thu hình Paris by Night 109 tại Las Vegas, ngày 6 và 7 tháng 7 năm 2013 vừa qua.
Nguyên Nghĩa
-----
Lại thấy hùng tâm kẻ sống còn




Các sáng tác khác của Hồn Trẻ 20

NGUYÊN NGHĨA
Nghĩ sao viết vậy (2)


Theo mình nghĩ, chẳng có hoa nào xấu cả. Nhưng nếu lỡ có hoa nào bị cho là “xấu” thì bù lại, hoa được cái “(có) duyên”, nên rồi thì hoa nào cũng có chủ!

Wednesday, 18 September 2013

Thơ của các tác giả Hồn Trẻ 20


Lý Thừa Nghiệp

SÓC TRĂNG 
NGÀY TRỞ LẠI



Khi ta về trăng khua mùa tháng tám
Áo em vàng màu lúa chín Sóc Trăng
Xin chớ hỏi vì sao da rám nắng
Của Mẹ già của cuống rún trăm năm.
*
Khi trở lại lòng bỗng dưng quay quắt
Áo ai bay lồng lộng gió Cầu Quay
Ta sẽ đợi một ngày mưa ăm ắp
Đứng giữa trời sướt mướt những chua cay.
*
Khi trở lại, người xưa không còn nữa
Lòng ta ơi! chia mấy nhánh tang điền
Thì cứ bước ngập ngừng con đường giữa
Tận cõi lòng sóng sẽ vỗ triền miên.
*
Đây mái ngói, đây sân trường Hoàng Diệu
Của ngọc ngà áo trắng thuở thơm hương
Của trái tim một thời không thể hiểu
Cứ bập bùng tíu tít lửa yêu thương.
*
Đợi một bữa ta về thăm An Trạch
Chốn đất lành mộng mạ cũng bình yên
Của bằng hữu nhiều năm không gặp mặt
Của nồng nàn những cốc rượu đầu tiên.
*
Gió Vũng Thơm gió thổi tràn Kế Sách
Của bốn mùa mận chín đất cù lao
Cây trái giăng giăng măng soài cam quýt
Trái tim mình, ngọn gió bấc xôn xao.
*
Nhu Gia, Nhu Gia trời quê ngoại
Những cánh diều xưa đã nhạt nhòa
Lừng lững con sông về Xẻo Muối
Áo Mẹ đường xa nắng trổ hoa.
*
Sóc Trăng, Sóc Trăng ngày trở lại
Chỉ thấy thanh lương một tấm lòng
Mai đi khoác áo hồn hoa cải
Nhổ sào lìa bến, sương mênh mông.

Lý Thừa Nghiệp 

Tuesday, 17 September 2013

Hồn Trẻ 20 và bạn hữu


LÂM HẢO DŨNG 
QUANH TÌNH NGƯỜI

KIM PHƯỢNG

Tôi nhớ đôi khi tiếng gió chiều
Thổi qua làn khói mái tranh xiêu
Và trong giếng mắt buồn tê dại
Mẹ đứng nhìn quanh tủi phận nghèo*

        Những câu thơ quá quen thuộc này, tôi rất thích, đã thuộc lòng và “biết” được Nhà Thơ Lâm Hảo Dũng, qua chừng ấy dòng thơ. “Biết” bởi lời thơ, quá mộc mạc mà đằm thắm, không chải chuốt nhưng sâu sắc, đã lay động trái tim tôi, kéo trào dòng nước mắt và như thể ông đã thay tôi nói lên cảnh nghèo của mẹ mình vậy. “Biết” ông đã từ lâu, nhưng đến hôm ra mắt Tập Thơ Những Bài Thơ Của Tôi”, tại Footscay Arts Centre, tôi mới “thật sự biết” về ông. Vâng, “thật sự biết” khi nhìn tận mắt “ngôn ngữ cử chỉ” của Tác Giả, ngần ấy đủ lột tả, tỏ rõ hơn về Nhà Thơ Lính, Lâm Hảo Dũng.


        Hình ảnh đầu tiên, khi ông đón tiếp anh em thân hữu. Đó là một Lâm Hảo Dũng điềm tĩnh, im lặng, ngồi trước những Tập Thơ sắp phát hành và mỉm nụ cười ấm, hiền, cùng cái gật đầu nhẹ, chào từng người một, khi khách tham dự đến. Ông không có một cử chỉ nào nôn nóng, bận rộn hay vội vã, dù chương trình sắp sửa bắt đầu. Có lẽ, ông đã được ai đó chu tất mọi việc. Tôi tự nghĩ như thế. Thật là một tư cách đặc biệt, có được từ một nhân vật chính, khác hẳn những lần tôi đã tham dự. Chương trình bắt đầu, ông lặng lẽ đi vào hàng ghế sau cùng. Nhưng cô MC không để ông yên, đã mời gọi và tiếng người giục giã ông lên ngồi hàng ghế đầu. Chừng ấy ông bước đi và nói khẽ:
- Sao tôi ngại quá!

        Vâng ông rất ngại! Có người đã cho biết, ông rất ngại khi xuất hiện trước đám đông, cũng như ngại khi xướng ngôn viên đài phát thanh có nhã ý phỏng vấn ông.

        Qua phần giới thiệu chương trình và lời chào mừng quan khách của Tác Giả. Buổi Thơ Nhạc bắt đầu. Tiếng hát ngọt ngào, cất cao của Nhạc sĩ Cẩm Văn qua nhạc phẩm Còn Chút Gì Để Nhớ… "một buổi chiều nào lòng vẫn bâng khuâng" bởi "Em Pleiku má đỏ môi hồng"**…có lẽ dòng nhạc trữ tình, gợi lại ít nhiều kỷ niệm cho Nhà Thơ và có lẽ, ông ngồi đây mà hồn thả tận xa xăm…

        Sau bài hát, bác sĩ Trần Xuân Dũng, người gốc nhà binh, đưa quan khách về thực tại qua lời phát biểu. Ông phân tích tỉ mỉ, chính xác, ngắn gọn mà đầy đủ, khi đã chọn lọc và đưa những câu thơ dẫn chứng. Ông không soạn bài để đọc mà chỉ nói, có lẽ lời nói từ cảm xúc của trái tim ông, khiến người nghe dễ đồng cảm và như đã đọc qua hầu hết những tuyệt tác của Nhà Thơ Lâm Hảo Dũng, trong khoảnh khắc thời gian ngắn nhất mà ông Trần Xuân Dũng nói lên cảm tưởng. Cả hội trường im phăng phắc và tràng pháo tay vang dội, nồng nhiệt khi ông Trần Xuân Dũng chấm dứt. Một cảnh tượng lần đầu tôi được chứng kiến. Điều này cho thấy sự thu hút của tác phẩm, cùng cái tình, sự trân trọng của Người nhận xét đã dành cho Tác Giả cũng như cho người đang tham dự. Và một tình cảm sâu sắc nhất mà tôi không thể không nói ra là cái tình của lúc ấy, của hai người chiến hữu, ông Trần Xuân Dũng và Lâm Hảo Dũng. Mặc dù chưa quen biết nhau, nhưng họ như đã trao nhau bằng tình Huynh Đệ Chi Binh ngày trước. Thật cảm động!


        Trong buổi ra mắt, nhìn quanh đâu cũng thấy là tình… Tình của những người đã cùng uống nước chung dòng với Tác Giả Lâm Hảo Dũng. Đó là những người đồng hương Sóc Trăng đến tham dự và ủng hộ. Đó là cô em gái miền tây qua vai trò MC, Kiều Thu. Cô duyên dáng qua tà áo dài và sự chân tình được nhìn thấy từ lúc bắt đầu, đến suốt cả Chương Trình.

Ngoài ra, tôi thấy rất rõ, tấm thạnh tình, sự nồng nhiệt của nhiếp ảnh Bùi Quốc Hùng trong buổi ra mắt Tập Thơ này. Anh đã âm thầm tự đến và âm thầm ra về, nhưng đã để lại cho gia đình Tác Giả nói riêng, cho người đời này và cả thế hệ mai sau, những hình ảnh sống động, rất thật, qua giọt nước mắt âm thầm rơi của Nhà Thơ Lâm Hảo Dũng.

        Và dù… “Đời Rất Bạc Chiều Nay…”, nhưng chiều nay, rất nhiều Anh Chị Em có tâm hồn nghệ sĩ, không bạc. Qua lời ca, giọng ngâm, điêu luyện, trữ tình đã đưa thơ, nhạc phổ từ thơ ông đến gần hơn và dễ ru lòng người nghe .

        Tôi cũng đã tận mắt chứng kiến, tấm tình thắm thìết mà Anh Em, Con Cháu nhà họ Lâm đã cực lực hết sức mình. Qua lời tâm sự của Nhà Thơ, chính họ đã lo toan tất cả, để có được một Lâm Hảo Dũng điềm tĩnh trước quan khách. Động lực thôi thúc ông ra mắt Tập Thơ này, là do sự họp tác của các em ông, lo in ấn, hoàn thành và trao đúng lúc cho người chị dâu, chính là Bạn Đời của ông Lâm Hảo Dũng, trước phút lâm chung. Một món quà quá cao cả đã dành cho Bà. Bởi các em ông đã gói gọn lời tình mà ông gìn giữ, nhắn gửi, sau mấy mươi năm mặn nồng. Bà đã nhìn thấy và đã ra đi an bình trong niềm tin yêu.

        Tôi trở lại với Nhà Thơ. Ông nói rất ít và điềm đạm khi trả lời. Tuy nhiên, cái khí phách của người đã từng trải qua một thời đao binh vẫn còn tiềm ẩn. Và tình… “Gửi người của xứ Pleiku” ra đời. Thơ là trải lòng ông, là âm thầm khóc một mình. Có lẽ sự âm thầm đau đớn đến không kềm chế và khiến ông khóc giữa đám đông.

Hôm nay ngày vĩnh biệt
Em không còn bên tôi
Hôm nay mây thành tuyết
Tan nơi đất quê người*

…và lời âu yếm đầy hứa hẹn mai sau

Hãy lau dòng nước mắt
Hãy an bình xuôi tay
Đợi ta về bên gốc
Cà phê hương nồng say…*


(Tác giả rơi nước mát khi nhắc về người bạn đời vừa ra đi và những ngày cùng bạn đồng đội nơi chiến trường xưa)

        Ai mà không khóc cho được!?
      Những giọt nước mắt ông khóc cho Người Bạn Tình Chung, sẽ không lẽ loi. Đã có những giọt nước mắt đồng hành, những xúc cảm sâu xa chia sẻ, của cô Ca Sĩ, Người ngâm thơ và của rất… rất…đông quan khách đang tham dự.
       
Phố núi cao phố núi đầy sương…
May mà có em đời còn dễ thương**

      May mà có Em…Em của thời má đỏ môi hồng, để anh đi lên đi xuống, để bắt đầu mối tình thật đẹp, thật thơ của Tác Giả và may nhờ có Em…của 40 năm sau, một Nhạc phẩm được ra đời, phổ từ thơ ông, “Gửi người của xứ Pleiku”. Em bây giờ không còn má đỏ môi hồng, nhưng Em của mấy mươi năm sau vẫn son sắt tấm lòng, vẫn nồng ấm trái tim yêu người qua những chia sẻ ngọt bùi và đã cùng ông đi hết quãng đường…

Hôm nay hay hôm khác
Em vẫn là trăng sao
Vẫn bay về phố núi
Thương kỷ niệm năm nào*

      Trong sum họp có mầm của chia ly. Người tình của ông đã đã đến và đi vào cõi thiên thu. Quan khách đến cùng ông và cũng đến giây phút giã từ. 

      Trước giờ chia tay, cô MC Kiều Thu mời gọi những Người Cộng Tác, cùng Tác Giả chụp ảnh lưu niệm. Mọi ngưòi đã sẵn sàng, nhưng bất ngờ, máy ảnh mắt tôi “chụp được” một bức hình về chữ Tình nơi ông Lâm Hảo Dũng. Tấm hình “chụp được” bước chân vội vã của ông, khi ông quay trở xuống hàng ghế quan khách ngồi và khi trở lại có ông Trần Xuân Dũng đi cùng. Nhìn cảnh ấy “máy ảnh mắt" tôi, nhạt nhòa....
     
 
(Chị Ca Dao xúc động với lời thơ và bật khóc sau khi ngâm)

        Trời Melbourne đang mùa đông, nhưng lạ thay, trời đang khuất trên cao vẫn được kéo dần xuống thấp. Mang nắng lên xoay dần giá buốt. Nắng nhè nhẹ xao động hồn thơ, chút gió thoảng lay lay những hình bóng cũ quê nhà qua những tà áo dài thướt tha. Phải chăng cái lạnh của mùa đông được sưởi ấm bởi tình… người đến với người, qua “Những Bài Thơ Của Tôi”. Chắc chắn rằng, một Tác Giả Lâm Hảo Dũng không đủ làm trời Melbourne ấm lại, mà có cùng sự đồng tâm, hợp lực của các Cộng tác viên lẫn Khách tham dự, khiến mọi người quanh đây, hơn nửa đời đất khách dừng chân, như được an ủi, xoa dịu phần nào nỗi buồn lưu vong, xa xứ. Và những Anh lính nhà binh của ngày xưa, đang hiện diện, vẫn y nguyên chân dung của người Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa.

        Cám ơn Anh Lâm Hảo Dũng…may nhờ có Anh mà người đồng bằng và dân phố núi Pleiku xích lại gần hơn. Cám ơn Anh, bởi vì may nhờ có “ngôn ngữ cử chỉ” của Anh mà tôi tìm được tình… người đến với người, cho tôi một cảm giác thật tự nhiên, vượt qua lằn ranh ái ngại… “thấy sang bắt quàng làm họ”.

    Tác Giả Lâm Hảo Dũng – Quanh tình người, tình ông dành cho quê hương, cho mẹ, cho người tình, cho anh em, cho bạn hữu, cho tha nhân. Thơ đã trải lòng ông và ai hữu duyên có cùng đồng cảm, không tránh khỏi bồi hồi vấn vương cùng Tác Giả. Và cám ơn Anh đã cho tôi nỗi nhớ mẹ khôn nguôi.

Mẹ già lạy phật Thích Ca
Lạy quanh tám hướng căn nhà trống trơn*

Từ trái: Hoàng Chính Dan, Cẩm Văn, Ca Dao, Hương Trần Ai, Trúc Ly, Kiều Thu, Thoại Mi, Thanh ương, Bác Sĩ Trần Xuân Dũng, Thụy Phong và Nhà thơ Lâm Hảo Dũng

Kim Phượng
Úc Châu 25.8.2013

*  Trích từ Thơ Lâm Hảo Dũng
**Lời nhạc Còn Chút Gì Để Nhớ


Một vài hình ảnh thân mật trong suốt buổi phát hành tập thơ


Bác Sĩ Trần Xuân Dũng và Nhà Thơ Lâm Hảo Dũng
 
Chân tình của Những Người Lính năm xưa

 
Bác Sĩ Trần Xuân Dũng, Nhà thơ Lâm Hảo Khôi, Lâm Anh Kiệt, 
Nhà thơ Lâm Hảo Dũng
 
Nữ MC khả ái Kiều Thu
 
Thảo Nguyên cô cháu gái của Nhà thơ
 
Ca sĩ Đình Hùng

 
Ca sĩ Thanh Hương chấm dứt chương trình với nhạc phẩm " Nửa Hồn Thương Đau của Nhạc sĩ Phạm Đình Chương
Kim Phượng tặng hoa thay lời cảm ơn và trân quý tình Mẹ bao la qua dòng thơ của tác giả 
 
Tác giả Lâm Hảo Dũng cùng quan khách - Cạnh tác giả MC Mỹ Lý

 
Nhà Thơ và Nhiếp ảnh gia Bùi Quốc Hùng
 
Hai người bạn của Ca sĩ Thanh Hương và Nhạc sĩ Cẩm Văn
 
Kỳ Quốc, Trân, Kim Oanh, Kim Phượng
 Buổi tiệc do gia đình Nhà Thơ khoản đãi các Cộng tác viên và Quan khách.

Ảnh của Bùi Quốc Hùng

Thursday, 5 September 2013

Các sáng tác khác của Hồn Trẻ 20

NGUYÊN NGHĨA

Nghĩ sao viết vậy (1)

Đã dễ hoa so nổi với người?
Hoa biết buồn đâu, chẳng biết vui...!




Wednesday, 4 September 2013

Hồn Trẻ 20 và bạn hữu

Buổi phát hành thi tập
Những Bài Thơ Của Tôi
của thi sĩ Lâm Hảo Dũng 
đến từ Canada
được tổ chức tại Melbourne ngày 25/08/2013 trong không khí thân mật


Người Melbourne ghi nhanh

   
      Vào lúc 2 gi chiu Ch Nht tun qua, 25 tháng 8 năm 2013
     Đng bào yêu thơ Melbourne, đã cùng hi t v Trung tâm Ngh Thut Footscray tham d bui phát hành Thi Tp”Nhng Bài Thơ Ca Tôi” ca nhà thơ Lâm Ho Dũng, đến t Canada.
     Thi sĩ Lâm Ho Dũng Là mt chiến binh Quân Lc VNCH (B Tư Lnh Quân Đn II.Tăng phái Sư Đoàn 22 BB, Tiu Đoàn 37 Pháo Binh) Thi sĩ Lâm Ho Dũng đưc nhiu ngưi biết đến trưc năm 1975, và sau đó là nhng tháng năm mang thân phn tù đy và lưu vong x ngưi (Canada, 1980). Trưc 30/4/1975, thơ Lâm Ho Dũng xut hin nhiu trên các Tun san, Nguyt san Văn hc Ngh Thut tr c min Nam VN như Văn, Bách Khoa... Sau khi vưt bin thơ ông thưng xuyên có mt trên các Tp san Văn H Hoa Kỳ,
     Thi tp “ Những Bài Thơ Của Tôi” là tp hp ca 5 tiu thi tp, mt phn đã đưc xut bn trưc đây.
     Mi tiu thi tp trong  “Những Bài Thơ Của Tôi” không xếp theo th t thi gian sáng tác, mang theo ý nghiã ca mi ch đ trong thơ Lâm Ho Dũng. Bao gm nhng bài thơ nói v chiến tranh, đi binh nghip (Ngày Đi Thương Si Khói Bên Nhà, Khói Tây Nguyên), v s phn tang thương, nghit ngã ca ngưi dân Min Nam sau khi đt nưc lt vào tay Vit Cng (Ngàn Dm Quê Nhà); Thơ tình (Tóc Em Dài Em Cài Bông Hoa Lý), và Thơ Đo (Năm Xưa Dưi Ci B Đ).
     Nói v thơ Lâm Ho Dũng, ví th như nói v mt ngưi đm trong bin nưc mênh mông, là Tri Đt, Hi Thơ, Nhp Sng... min Nam Vit Nam. T nhng con ngưi chân tht, hin hòa, đến đng rung, mương ry, con cá, cng rau... Cu Long. Là nói đến núi rng bao la, hùng vĩ ca Tây Nguyên đt đ mưa nng mt mù. Và không ch có vy, thơ Lâm Ho Dũng còn là nhng bưc song hành vi mt thi kỳ tang thương, dâu b ca đt nưc dân tc, là nhng tiếng than, nhng li ut nghn đáy lòng.
                                                                            (Còn tiếp)

Bác Sĩ Trần Xuân Dũng, Thi Sĩ Lâm Hảo Dũng

 Hàng đứng: Nhà Thơ Lâm Hảo Khôi, Lâm Anh Kiệt
Hàng ngồi: Bác Sĩ Trần Xuân Dũng, Nhà thơ Lâm Hảo Dũng

Kim Phượng, Kim Oanh, Nhà thơ Lâm Hảo Dũng

 Anh Thái, Chị Hoa, Lâm Hảo Dũng

 Trần Ai và Nhà Thơ

Kim Oanh, Kim Phượng, Bùi Quốc Hùng, Nhà thơ Lâm Hảo Dũng

 Nhà thơ Lâm Hảo Dũng và Nhạc Sĩ Thụy Phong

  Bùi Quốc Hùng, Ông Kình, Ông Bách và Ông Hoàng Chính Đan

 Ông Hoàng Chính Đan


Nhà thơ Lâm Hảo Dũng ký tên sách

Ảnh: Bùi Quốc Hùng


(tiếp phần 1)
Buổi phát hành tập thơ "Những Bài Thơ Của Tôi" 
của Thi Sĩ Lâm Hảo Dũng đến từ Canada
được tổ chức tại Melbourne ngày 25/08/2013 
trong không khí thân mật 
     Trong lòng lch s cn đi, (...). thơ Lâm Ho Dũng còn là tình M bao la vô tn,là tình yêu đôi la, c ngt ngào ln kh đau, là chn bình yên cõi Thin...
     Chương trình phát hành Thi tp “ Những Bài Thơ Của Tôi “ ca Lâm Ho Dũng vào chiu Ch Nht 25 tháng 8 năm 2013 ti Trung Tâm Ngh Thut Footscray, còn đưc đánh giá như mt bui Thơ Nhc thính phòng  vi s đóng góp ca mt s ngh sĩ tài t trong Cng Đng ngưi Vit t nn ti Melbourne. Phn trình bày Thơ Nhc đa s đưc ph t thơ Lâm Ho Dũng. Các ngh sĩ: Ca Dao, Cm Vân, Trúc Ly, Thanh Hương, Hương Trn Ai, Đình Hùng... đã đưa khán thính gi vào thế gii thơ Lâm Ho Dũng tht tuyt vi.     
     Nhiu ngưi yêu thơ nói rng, ai là ngưi yêu Thơ mà  chưa đc thơ Lâm Ho Dũng, là mt điu thiếu sót, đáng tiếc nui. Hoc ít na, là đã b cơ hi tìm li, sng li mt thi mênh mông, lai láng tình ngưi, tình quê hương dân tc, mà cũng có nhiđiêu linh, (...). Quý bđc Nhân - Quyn mun tìm đc thơ Lâm Ho Dũng, xin liên lqua đin thư: lamkha07@yaoo.com.
     Bui phát hành thơ tp Lâm Ho Dũng, "Những Bài Thơ Của Tôi" kết thúc sau gn 4 tiếng, lúc 6 gi chiu. Sau đó, Ban t chc đã khon đãi “băn nh” nhưng có phn ngon ming, đm đà. Chương trình đưc điu khin bi MC tht kh ái Kiu Thu, nhp nhàng, linh hot và hp dn.
      Trưc khi kết thúc chương trình, Nhà thơ Lâm Ho Dũng đã tng hoa cho các anh ch em ngh sĩ đã đóng góp và đã to cho bui sinh hot văn ngh hôm nay tht đc sc, phong phú và khó quên...
Ngưi Melbourne ghi nhanh


MC Kiều Thu giới thiệu chương trình

Bác Sĩ Trần Xuân Dũng có đôi lời về Thi tập" Những Vần Thơ Của Tôi"

Lời phát biểu của Thi Sĩ chào mừng Quan khách

Cẩm Văn hát: Đời Rất Bạc Chiều Nay Em Hãy Tới - Thơ Lâm Hảo Dũng - Nhạc Thụy Phong.
 Còn Chút Gì Để Nhớ - Thơ Vũ Hữu Định - phổ nhạc Phạm Duy - Nhớ lại một thời anh Dũng là một Chiến Sĩ ở Pleiku

Giọng ngâm Ca Dao: Sương Khói Tây Nguyên  của Thi Sĩ Lâm Hảo Dũng

Đình Hùng ca: Khoảnh Khắc” Nhạc & Lời - Cẩm Văn
            Tình Yêu Cuối  Nhạc & Lời:Thoại Mi

Ca Dao ngâm, Cẩm Văn Thơ Nhạc giao duyên: Gởi Người Của Xứ Pleiku -Thơ Lâm Hảo Dũng - Phổ nhạc: Cẩm Văn
Trúc Ly hát: Tâm Cảnh - Thơ Lâm Hảo Khôi, Nhạc Cẩm Văn.
Muộn Phiền Trên Mi  Nhạc & Lời-Thoại Mi 

Giọng ngâm Hương Trần Ai: Đèn Nhà Ai Chưa Tắt - Thơ Lâm Hảo Dũng

Thanh Hương hát: Chiều Vancouver - Thơ Lâm Hảo Khôi - Nhạc Cẩm Văn
Na Hồn Thương Đau - Thơ Thanh Tâm Tuyền - Phổ nhạc Phạm Đình Chương

Kim Phượng tặng hoa cho nhà thơ

 Tác giả Lâm Hảo Dũng nói lời cảm tạ

Nhà thơ Lâm Hảo Dũng tặng hoa cho và các Ca Sĩ, Nhạc sĩ
Ông Hoàng Chính Đan, Cẩm Văn, Ca Dao, Hương Trần Ai, Trýc Ly, Kiều Thu, Thoại Mi, Thanh Hương, Bác Sĩ Trần Xuân Dũng, Thụy Phong, Nhà thơ Lâm Hảo Dũng

Buổi ăn thân mật do gia đình nhà thơ khoản đãi.

Ảnh: Bùi Quc Hùng