Hoài Niệm Chiều Xuân
Mùa Xuân ai khóc nước non
Thương về quê ngoại héo hon tấc lòng
Cuối đời lạc bước hư vong
Mẹ già tựa cửa chiều mong con về
Viễn phương ngàn dặm lê thê
Tóc mây sương khói hương thề nhạt phai
Ngỡ ngàng mộng tưởng trần ai
Người thương ly biệt miệt mài hồn đau
Vì sao cờ đổi sắc màu
Đêm thâu hoài niệm nát nhàu tâm tư
Giật mình mờ ảo thật hư
Bao giờ tìm được chân như cuộc đời
Bềnh bồng mây nước chân trời
Con thuyền viễn xứ xa vời ước mơ
Tạ tình ươm lại hồn thơ
Bao năm lòng vẫn còn chờ tri âm.
17-3-2014
đỗ thị minh giang