Thursday, 29 September 2016

Hồn Trẻ 20 và bạn hữu



Lâm Hảo Dũng












Ảnh: Lâm Hảo Dũng (bên trái) với Nguyên Nghĩa
(Toronto, 21 tháng 8 năm 2016)
Tôi vẫn biết
em buồn bên mái lá

tôi vẫn biết em buồn bên mái lá
hàng bụp thưa đôi búp nhú ơ hờ
đất xa trời bao năm mà đất nhớ
những ngày giông đêm tối hẹn hò mưa

em có mắt của một đời xa xứ
thương hàng cau ngan ngát mấy chân vườn
thương chết được nhưng bao giờ thấy lại
bóng hình tôi về ngủ giữa hồn em

tiếng chim hót sao nghe buồn quá đỗi
bởi ngày qua nắng tắt sợi thu vàng
em hãy cắn giùm tôi vài quả ổi
chùm mận tươi khi gió chuyển mùa sang

tôi vẫn biết em buồn bên mái lá
hỏi giòng sông đưa nước đến bao giờ
sông xa nguồn chắc sông sầu muốn khóc
nhớ đầu doi cuối vịnh mái chèo khua

đâu chỗ vá trên áo người cô phụ
một thời xưa duyên dáng cuốn qua rồi
nghe đứt ruột tưởng chừng trong đáy cốc
hồn Trương Chi lãng đãng ấy là tôi

và tất cả bờ ao kinh rạch ấy
thoảng hương tràm hay hoa tím bằng lăng
cũng não nùng vì muôn đời không thấy
lũ ong xưa đàn bướm giỡn tung tăng.

Lâm Hảo Dũng

Saturday, 3 September 2016

Thơ của các tác giả Hồn Trẻ 20

TRẦN KIÊU BẠT
Mùa xuân thư cho bạn ở Mỹ



Thư anh gửi chiều qua tôi mới nhận
Lòng run lên như thể bị trọng thương
Nhìn địa chỉ anh đang ở nơi nào đó
Trên trái đất nầy mà không phải Việt Nam

Tôi suy nghĩ anh đâu muốn làm đống rác
Để chan vào cùng những thứ hôi tanh
Giữa muôn mặt của bọn người vong bản
Có nơi nào anh tìm được chính anh

Xin cảm ơn về những lời thăm hỏi
Tôi ở đây đời sống vẫn bình thường
Có vất vả vì đang hàn gắn lại
Ba mươi năm trời muôn triệu vết thương

Anh hỏi tôi cho biết điều có thật
Vâng , đồn bót xưa nay thành rẫy thành đồng
Từ đống rác đã mọc lên trường học
Nhà trẻ bay giờ xưa là lầu các bọn tướng quan

Anh đang sống cuộc đời sung sướng nhỉ
Nhưng tôi tin trong tự cội nguồn kia
Hẳn có lúc thầm thương về cố xứ
Giòng máu đau núm ruột đã chia lìa

Ôi quê hương muôn đời là ngọn lửa
Có sưởi ấm anh không băng giá xứ người
Tiếng chim hót có làm anh xúc cảm
Hạ đôi vần rướm máu những đầu tay

Nhớ lửa đạn của một mùa xuân cũ
Như mới hôm qua mà đã bảy năm rồi
Trang thư viết sao lạ từng nét chữ
Nhớ thương nầy giấy mực cũng buồn thôi

Tôi viết gởi anh đôi lời hoài vọng
Tiếng mùa xuân trời đất dậy lên rồi
Và cánh buồm có thương giòng sông cũ
Gọi gió căng lên thuyền trở về thôi!

12/1982

Nguồn: Phù Sa Lộc chuyển.
                                   
LTS: Tôn trọng tác giả - một nhà thơ đã khuất của Hồn Trẻ 20, blog Thi Ca Hồn Trẻ 20 cho đăng lại bài thơ này, không nhất thiết phản ảnh quan điểm của cả nhóm Hồn Trẻ 20.