Bùi Viên Mỵ
(*) "Đi mô (rồi) cũng nhớ về Hà Tĩnh" là câu đầu tiên của bản nhạc có tựa đề "Một khúc tâm tình người Hà Tĩnh" của nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý.
Trong bài hát ấy, ông đã viết những câu này:
[...] Ai hôm nay ra khơi buông lưới
mà nhìn chi mãi con tàu vào bờ
Nhìn bến cảng lại nhớ ngày xưa,
thương con đò cắm con sào đứng đợi
[...]
Nghĩa là sau khi Cộng Sản Việt Nam cho công ty Formosa vào Vũng Áng/Hà Tĩnh lập nhà máy, Formosa thải chất độc ra biển, hủy diệt môi trường sống không những của cá của tôm mà cả của người dân nơi đây, khiến cho những con tàu muốn ra khơi buông lưới mà không được, mà đành phải quay vào bờ, rồi nằm lại luôn bên bờ... Cả những con đò cắm con sào đứng đợi... Có còn ai đi biển đi sông?
Cho nên, người dân Hà Tĩnh bây giờ nhìn bến cảng lại nhớ ngày xưa, ngày còn ra khơi được, ngày mà Hà Tĩnh (và các tỉnh khác nữa dọc theo duyên hải) chưa bị Formosa hủy diệt môi trường sống...
Bùi Viên Mỵ
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.