thơ Lý Thừa Nghiệp
Lá rụng vàng chân núi
Sáng nay lá rụng vàng chân núi
Mây vẫn lang thang khắp đất trời
Người đi hiu hắt cơn mưa bụi
Vực thẳm nào chia những cõi bờ.
*
Sáng nay gió hát cùng thiên cổ
Ta một phương và em một phương
Tấc dạ mang mang niềm sinh tử
Đời trống, mình ta ở dọc đường.
*
Nhặt chiếc lá, hỏi Mùa Thu đang tới
Con sông nào soi bóng cả thiên thu
Khi ngó lại, một đời qua vội vã
Đá còn xanh sao núi trắng sương mù.
*
Trời đất cũ bỗng dưng mà lộng lẫy
Ta ngồi đây vàng tới cả hai vai
Khung mắt đó hốt nhiên ngây dại
Bốn phương trời hoa lá bỗng tuôn bay.
Lý Thừa Nghiệp
Nguồn: Tuyển Tập 6 Nhà Thơ Úc Châu
(Australia, 2010)
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.