Ngày Xuân buồn bã một mình
Qua bao giờ, tháng Chạp
Mới đó mà hết năm
Loay hoay đời chật vật
Vừa giật mình, đã Xuân.
Ngó bên ngoài, gió nổi
Không thấy đóa mai nào
Trắng một màu Xuân mới
Người trẩy hội Xuân đâu?
Ngó trên bàn, hương lạnh
Không thấy bóng giao thừa
Bên láng giềng thinh lặng
Ai xông đất giùm chưa?
Muốn đi thăm dòng họ
Chúc Tết vài ba câu
Lì xì dăm trẻ nhỏ
Mà biết kiếm phương nào?
Muốn tới chơi bè bạn
Chuốc chén rượu tân niên
Luận vài câu chuyện vãn
Nhưng bạn bận kiếm tiền.
Muốn xuất hành năm mới
Hái một cành lộc Xuân
Như mỗi lần Tết tới
Sao cây buồn trơ xương?
Thấy gì đâu, Tết nhất
Không hơn ngày Giáng sinh
Có khác chi thường nhật
Chỉ biết, vừa tháng Giêng.
Cần gì thay áo mới
Đã già rồi, ba mươi
Mong chi lời mừng tuổi
Tết tới rồi đi thôi.
Nguyên Nghĩa
Nguồn: Nguyệt báo Độc Lập (Tây Đức) 1982
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.