Thơ NGÀN SAU
Thơ họa
THAO THỨC
Cung
đàn ai oán dạ buồn thêm
Tiếng
ếch vang vang rát góc thềm
Trăn
trở canh dài nuôi dệt hão
Mơ
màng gối chiếc tưởng thầm êm
Sương
chiều vây kín căn phòng nhỏ
Bóng
tối trùm che mái tóc mềm
Ảo
ảnh cuộc đời luôn khuấy động
Chập
chờn giấc ngủ biết bao đêm!
NGÀN SAU
NGƯỜI ĐÃ ĐI RỒI
Thuyền
buồm trôi dạt giữa dòng sông
Nước
chảy về đâu thật lạnh lùng
Lời
hứa ngày nao đành gác l ại
Ân
tình thuở ấy có màng không?
Đò
đưa khách lạ miền hoang vắng
Bến
đỗ ai chờ chốn quạnh mông
Độc
ẩm mình ta trong bóng tối
Ngàn
sao chớp choáng xót xa lòng!
NGÀN SAU