VŨ NGỌC ĐỨC
Ngày xưa mê hát cải lương
Thuở nhỏ tôi mơ
đời nghệ sĩ
Ngỡ rằng hoa bướm
với yêu thương
Tiếng hát ru hồn
người tri kỷ
Lời ca dịu ngọt
đắm thiên đường
Mỗi lần gánh hát
về thôn xã
Mỗi lần tôi bị mẹ
rầy la
Ngoại cười – thằng
sao mê hát quá
Đố khỏi ngày sau
nghiệp xướng ca
Tôi nhớ những lần
ghe hát đến
Những lần coi hát
cọp không tiền
Cụp cụp! Đã tới
giờ khai diễn
Rập ràng sân khấu
kéo màn lên
Tuồng hát bắt đầu
trong ly biệt
Tình yêu mới đó
vội chia lìa
Vãn hát – tôi nhìn
cô đào đẹp
Thầm ước được làm
anh kép kia
Ghe hát bỏ làng đi
tứ xứ
Tôi đúng trên bờ
mắt dõi theo
Làm sao tìm thấy
bao câu chữ
Diễn tả tình
thương gánh hát nghèo./.
VŨ NGỌC ĐỨC
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.