THẾ MÀ LẠ...
Đảng lãnh đạo tuyệt đối,
Sáng suốt và thiên tài.Thế mà lạ, đất nước
Sao cứ nghèo dài dài?
Nước ta được dân chủ
Hơn tư bản vạn lần,
Thế mà lạ, nhà nước
Lại cấm “báo lề dân”.
Có hàng vạn tiến sĩ
Và giáo sư đại tài.
Thế mà lạ, không dám
Tranh luận trên báo đài
Với những người phản biện,
Công khai và công bằng,
Mở miệng là “phản động”,
Như một lũ thiểu năng.
Cả đảng, cả chính phủ
Nói dân tin yêu mình.
Thế mà lạ, khắp nước
Đâu cũng thấy bất bình.
Cả nước học đạo đức
Của lãnh tụ lâu nay,
Thế mà lạ, đạo đức
Đang xuống cấp hàng ngày.
Đã là dân một nước
Thì phải yêu nước mình,
Thế mà lạ, yêu nước
Là “diễn biến hòa bình”.
Những câu hỏi đau nhói,
Trần trụi và nhỡn tiền,
Không thể không day dứt,
Làm lòng người không yên.
Thái Bá Tân
-----
Nguồn: Quang17 thấy trên Facebook, xin gởi đến bạn một bài thơ.... ngẩn ngơ chuyện nước mình.
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.