Thơ Ngàn Sau
Xuân Thì
Anh đến nhà thờ như người ngoan
đạo
Thánh giá trên cao với dạ chân
thành
Hàng ghế trước em quỳ che vạt
áo
Anh nguyện thầm xin Chúa được
người yêu
Em dịu dàng cúi đầu không làm
dáng
Mắt ngước lên môi mỉm thật an nhiên
Như linh cảm có người đang nhìn
lén
Mấy hôm liền anh thao thức cả đêm!
Trang giấy trắng lụa là niềm
xúc động
Ngại ngùng hạ bút từng phút
trôi qua
Bài luận văn chưa bao giờ trải
mỏng
Lời tỏ tình theo gió đã bay xa
Mái tóc xanh ngả dần theo cát
bụi
Đường đời muôn hướng em dạt về
đâu
Ngược thời gian trở lại thời son
trẻ
Đường quanh co chẳng biết đến nơi
nào
Bỗng một hôm lên chùa dâng lễ
Phật
Bóng dáng ai đôi mắt sáng dịu
dàng
Đang cầu nguyện lâm râm xin lộc
phúc
Có phải em thuở ấy tuổi còn
xuân!
NGÀN SAU
27-4-17
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.