PHẠM QUANG NGỌC
Nỗi nhớ riêng tôi
Nỗi nhớ riêng tôi, nỗi nhớ rời
Lên từng góc cạnh của đôi môi
Lên từng giọt lệ hoen màu mắt
Nỗi nhớ riêng tôi nhớ cả đời
Nỗi nhớ riêng tôi, con khóc cha
Mẹ mồ thủy táng giữa phong ba
Trôi sông, lạc chợ, thân bèo nổi
Nỗi nhớ riêng tôi, tóc bạc nhòa!
Đừng thấy tôi cười, ánh mắt vui
Lòng len ngõ ngách, tối thui rồi!
Muốn chia muôn mảnh thành con nước
Ghép ván thiên thu một kiếp người
Nỗi nhớ riêng tôi, ta mất nhau
Bần thần như kiến cắn chân đau
Nhìn nghiêng cô gái nhà bên cạnh
Mắt đó, môi kia, kỷ niệm đầu!
Nỗi nhớ riêng tôi, nhớ mãi thôi!
Cầm bằng số kiếp, nẻo luân hồi
Vì duyên cầm sắt không nên nợ
Thì để riêng tôi trả hộ người...
Phạm Quang Ngọc
Nguồn:
thi tập "Thương cái đầu biết gật"
xuất bản năm 2014 tại Úc.
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.