Sóng
vỗ dưới trăng
Thơ THƯƠNG TỬ TÂM
Ta đã là một dòng sông cạn
Còn đâu thuở nước lớn nước ròng
Đưa được thuyền em về cố xứ
Hát tình ca sóng vỗ dưới trăng
Cuối đời còn em trong trí nhớ
Tóc thề bay đâu đó trong chiều
Dãy hành lang sân trường lớp học
Tiếc xưa chưa dám nắm bàn tay
Ly hương chắc đã thành ly biêt
Xứ người tuyết trắng như khăn tang
Xứ người tuyết trắng rơi vạn dặm
Chỗ nào gặp lại cõi trần gian
Em đâu biết vì sao ta khóc
Một chiều trở lại quán bên sông
Sóng vỗ trong mưa ngồi uống rượu
Tình em ta đâu biết có không
Chắc em khóc vì sao ta khóc
Nửa đời đã kiệt sức mòn hơi
Tìm nhau đất trời đâu gần lại
Sao ngày xưa chẳng nói yêu ta.
THƯƠNG TỬ TÂM
Ảnh: Thương Tử Tâm (đứng), Vũ Ngọc Đức (ngồi)
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.