Tuesday, 22 November 2022

Bài viết khác của tác giả Hồn Trẻ 20

Nguyên Nghĩa
NHỮNG BẠN THƠ TÔI BIẾT 
TRƯỚC 1975
 
      Tôi mới được quen một ông bạn văn nghệ (lớn hơn tôi 5 tuổi), thơ ông thường được ngâm trên đài phát thanh Sài Gòn trước năm 1975 trong chương trình Mây Tần của thi sĩ Kiên Giang. Bút hiệu của ông bạn văn nghệ đó là Vĩnh Thanh Vân (thuộc thi văn đoàn Rừng Thiêng, Rạch Giá). Hiện giờ ông dùng bút hiệu Chu Thụy Nguyên, đang sống ở tiểu bang Massachusetts và sinh hoạt với nhóm văn nghệ Boston gồm: Lâm Chương, Du Miên, Hồ Trọng Khôi... 
      Thật sự là tôi chỉ mới "tìm được" ông và chúng tôi mới liên lạc thăm hỏi nhau qua tin nhắn ở FB khoảng 3 tuần nay, sau hơn 50 năm tôi biết tiếng ông. Trên FB "Trang Văn Chương Miền Nam" do một phụ nữ tuổi trung niên tên là Võ Thị Như Mai làm Administrator, tôi tình cờ đọc được một số bài thơ do ông Vĩnh Thanh Vân post; sau đó tôi đánh bạo gửi message vào FB ông ấy để hỏi xem có phải ông ấy là Vĩnh Thanh Vân thi văn đoàn Rừng Thiêng trên radio Mây Tần ngày xưa chăng, thì ông ấy hơi giật mình hỏi ngược lại tôi thật sự là ai mà sao biết ông ấy! Quả đúng là trên báo chí và đài phát thanh Sài Gòn trước 1975, ông ấy từng ký bút hiệu Vĩnh Thanh Vân thi văn đoàn Rừng Thiêng! (Khó ai ngờ là đến bây giờ, năm 2022 mà còn có người biết đến những bút hiệu của mấy cây bút "học trò" thời 1960-1970). 
      Thú thật, chú "oắt con" làm thơ học trò ký bút hiệu Trương Thanh Thùy là tôi khi xưa, nay vẫn còn nhớ một số tên tuổi thi sĩ hay có thơ đăng trên các tờ báo ở Sài Gòn hoặc có thơ  ngâm trên radio trong các chương trình thi văn như Tao Đàn hoặc Mây Tần... Xin kể sơ cho các anh chị nghe tên một số nhóm thơ văn (thi văn đoàn) nổi bật thời 1960-1970 gồm có: nhóm Cung Thương Miền Nam (với Lưu Vân, Mây Viễn Xứ [sau này ký tên thật Lâm Hảo Dũng], Nguyễn Lệ Tuân, Trần Phù Thế...), Về Nguồn [Tây Đô] (với Trúc Khanh, Trân Khanh...), Trăng Vàm Cỏ Đông [Tây Ninh] (với Sa Chi Lệ [Lê Trường Hận], Trần Thy Dã Tràng [sau này dùng bút hiệu Hồ Chí Bửu]...), Rừng Thiêng (với Vĩnh Thanh Vân [Chu Thụy Nguyên]...), Hồn Trẻ 20 (với Vũ Ngọc Đức [Phan Bảo Quân], Trần Kiêu Bạt, Trần Tử Lan [sau này ký tên thật Lâm Hảo Khôi], Phù Sa Lộc [D.N.S .Thủy Thảo], Trầm Mặc Nghệ Thế [sau này ký tên thật Lý Thừa Nghiệp], Lệ Lệ, Thương Tử Tâm, Hồng Diễm [sau này ký Đỗ Thị Minh Giang], Triều Phượng Dung, Nguiên Thụy Vũ, Trần Thanh Tâm [sau này ký Trần Tường Trình] và tôi Nguyên Nghĩa...) 
      Rất nhiều thi sĩ có tiếng khác trong giai đoạn đó họ cũng còn rất trẻ nhưng tôi không kể ra đây vì, hoặc tôi coi họ là bậc đàn anh chuyên nghiệp, hoặc rất tiếc tôi chỉ nghe loáng thoáng về họ chứ không biết gì nhiều. Tôi thật lòng tin rằng những thi sĩ đó đều có tài hơn tôi, bởi thời gian tôi 15 hay 16 tuổi đó làm gì có chuyện đưa bài năn nỉ báo đăng. Ban biên tập các báo thời đó chọn bài kỹ lắm. Bài được đăng, họ gửi tiền nhuận bút tới nhà trả đàng hoàng, dù số tiền không lớn. Cậu học trò nào có thơ được đăng, được tòa báo trả tiền, là có thể "tự hào" mình "nhà thơ" rồi đó!
      (xin xem tiếp phần 2)
 

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
NGUYÊN NGHĨA 
11-11-2022
 

Hồn Trẻ 20 và bạn hữu

Luân Hồ Triệu

CON DẾ TÔN TẨN
(tiếp theo)



 
 
 
 
 
 
 
(Hi 9)
Hi đó thng Nh cũng thường gi b mun mua dế ri chúi đầu vô my cái đụt ca my người bán dế ngm dế cho đỡ ghin mc du trong túi không có xu teng nào hết. Nó thy con nào con ny đều yên ti ch. My con chy loanh quanh kiếm ch đụng my con đã an v trí ri lin b người ta nhe càng gáy rét rét đui đi ch khác chơi tc thì. Thôi thì thôi thế thì phi đi thôi! Ít khi nào nó thy cnh ni chiến, và nht là không có cnh nhiu con dế hp nhau lp bè lp đảng thông đồng lp kế hoch dành ch đứng ca nhng con dế yếu thế cô đơn. Bi vy người ta mi có dế để bán ch, nếu không ti dế cn nhau lia chia ri sau nhng cuc ni chiến dành đất dành đai đó con thì chết, con thì què, con st càng, con rng râu người ta còn dế đâu để mua vi bán. 
Suy nghĩ hoài thng Nh thy loài dế nó yêu thích hi đó có hai đặc đim rt đáng yêu là dế cn đau mà không truyn nc độc, và loài dế biết tôn trng s s hu hang đất đai ca mình và ca hàng xóm cho nên ti nó không lp bè lp đảng đi chiếm hang ch trú ng ln nhau. Nó còn nh hi nh khi v quê ni ra rung ra đồng bt dế, nó nghe dế gáy xung quanh rn tri, và khi nó kiếm được cái hang dế và đào lên thì bt được mi hang mt con thôi. Không bao gi nó bt được mt tp đoàn dế nào trong cùng mt hang hết. Phi chi lúc đó có mt tp đoàn dế tham tàn nào đó đang trong mt cái hang rng rãi thênh thang có thit nhiu động nh do chúng uy hiếp và chiếm đot được t nhng con dế l loi yếu thế khác chc chn nó s khoái trá lm lm vì trúng mánh, và tóm được c mt tp đoàn dế đầy đủ trng mái.
(Hết Hi 9, xin xem tiếp Hi 10)
 
(Hi 10)
Càng nghĩ thng Nh càng thy dế biết tôn trng quyn tư hu ln nhau! Bi vy cho nên "trăm hang mi tht s đua nhau gáy", to thành khúc nhc đồng quê hp dn quá xá. Bi vy cho nên nhiu văn thi sĩ đã đem tiếng dế gáy hay con dế ca tui thơ vào văn chương sách báo ca h, ví d như c thi sĩ ni danh Tô Thu Yên, mc dù b hành xác c chc năm trong tù ngc vn còn trong đầu tiếng dế gáy vang trong bi c bên no đường v quê nhà, và ông có viết trong mt bài thơ dài đầy tính nhân bn sâu sc ta là Ta V hai câu hay hết sc:
“...Con dế vn là con dế y
Gáy ven b c ging thân quen...”
Ngoài ra c thi sĩ triết gia Bùi Giáng cũng có viết hai câu thơ v dế trong bài Thiếu Ph Tr V như sau:
“...Em v nghe động trong xương
Hn xưa con dế lên đường vin du...”
Thng Nh thy hai đim tương đồng ng ng hai nhà thơ ln trên khi làm thơ có hình nh con dế. Trước là dế hn sâu trong tâm thc hai người, và c hai đều nh v dế khi lưu lc chn xa xôi ging như bây gi nó đang xa nhà và nh dế. Thng Nh nó nh dế quá nhưng không nh kch lit đến độ thy mình hoá thành dế như my thi sĩ đời xưa thy mình hoá thành bươm bướm và đời nay li có văn sĩ Tây tên Kafka ng mt đêm sáng ra thy mình hoá thành con sâu hù thiên h. Vy mà bây gi nó biết được có nhà thơ Đoàn Nhã Văn đã cm thy mình như chú dế qua bn câu thơ trn tình mà thng Nh thy rt d thương:
“...Đêm hôm qua thy mình như chú dế
Nơi đầu hang đợi mt ánh trăng rơi
Nhìn sương khuya còn đọng trên cng c
Say sưa ca mt bài hát không li...”
Qua bn câu thơ, chng nhng thng Nh được nghe li tiếng dế trong nhng đêm khuya, nhưng còn thy được hình nh long lanh ca nhng git sương trên nhng ngn c rung rinh khi nó bước nhè nh đến gn cái hang nơi có mt con dế đang trình tu nhng bài Serenades t đêm hôm qua ti lúc bình minh khi tri đã l m sáng nhưng vn chưa có ch dế nào ti thăm, để ri b nó chp... nhưng mà nó chp ht, và con dế phi co giò phóng tht xa, ri nhy vô bi trn. Ôi! Dế bun dế gáy miên man bi vì đâu? Thng Nh còn được biết là bn câu thơ trên còn được Võ Th Như Mai chuyn qua tiếng Anh để gii thiu con dế như sau đây:
“...Last night I saw myself as a cricket
At the cave top waiting for the moon falling
Looking at the dew drop on the grass hanging
Singing a song, a song without words...”
Thng Nh li còn loáng thoáng nghe lóm được chuyn c thi sĩ Du T Lê khi tht tình li nh v người bn thân thu còn thơ là con dế ông yêu quý. Tng là mt thng nh ham chơi... dế vì nhà nghèo, ba má không có tin mua đồ chơi, nên ông phi kiếm dế bt đem v chơi. Chuyn là hi đó khi ln lên, và mi biết yêu, ông trân trng mi tình đầu ca mình như con dế hi còn nh ông nuôi và rt thương nó như thng Nh thương con Tôn Tn vy đó. Khi cui no đường tình là nhng li cui ca mt bài tuyt tình ca, ông đâm ra bun lm, bun đến độ nghĩ rng con dế tui thơ mà ông tưởng rng s sng mãi trong tim đã ra đi và t t mt ri, nên ông viết mt bài thơ trong đó có mt câu thit l lùng, nhưng mà hay lm, đó là:
“...Con dế bun t t gia đêm sương...”
và ý bài thơ đó đã được nhc sĩ T Công Phng ph ra thành bài nhc tên Trên Ngn Tình Su mà mi ln thng Nh nghe ca sĩ nào trên YouTube hát đến câu...con dế bun t t gia đêm khuya... thì cm thn kinh cm giác ca nó chy rn rn làm cho nó rn da gà luôn. Thit ra, ln đầu tiên nó nghe được câu thơ đó là qua bui hp mt tiếp đón ra mt các người mi ti định cư do my người qua đây trước t chc. Có người bn lên đóng góp văn ngh cây nhà lá vườn vi bài ca đó. Thu đó nó còn quê mt cc, chưa biết t giáp gì v bài ca cũng như v người nhc sĩ h T. Sau bui văn ngh, nó li còn không rõ ngay c cái ta bài ca và tên tác gi. Nhưng nó li nh như in hai câu l lùng đưa nó v tui thơ ca dế và chim quê nhà:
“...Con dế bun t t gia đêm sương
…By s cũ cũng qua đời lng l...”
Bây gi nghĩ li thng Nh thy rng âu chng qua là s phn hm hiu ca tui thơ vi dế vi chim ca nó, ca my thi sĩ, nhc sĩ và ca rt nhiu người khi phương xa nh v quê nhà mi khi nghe được tiếng dế gáy tht là hiếm hoi nhng thành ph thương mãi k ngh phương Tây nơi loài dế thiếu đất sng, chúng phi tìm ch trú thân chn đồng quê hay trong rng trong bi mc du đó là ch ca my con thú thích tht dế như ếch, nhái, nh ương, rn, và rt nhiu loi chim chóc. Hình nh và k nim tui thơ phi chu trôi ni, tri st, khi mt khi còn theo nhng cuc đời lưu lc lúc thì êm , lúc đầy sóng gió và mưa bão lon ly, cung n như nước bin Thái Bình Dương được hi sinh khi bt gp tiếng dế gáy. Có mt ln trong gic ng ban chiu, cái đồng h đin t phát ra tiếng báo động ging như tiếng dế gáy lúc thng Nh đang mơ màng và nó lan man thy hình như mình đang sng quê nhà vi nhng sinh hot đặc thù hi nh trong nhng cnh vt như xưa cho ti lúc bàng hoàng thc dy mi biết rng ch là mơ.
Thng Nh thương con Tôn Tn vì khoái coi nó đá, thích nghe nó gáy, mun nó vi v nó sn sinh ra nhiu con dế cho nó nuôi, đơn gin là mt tình yêu thương cơ bn phát ra t tham, sân, si, h, n, ái, tm by tm b mà trúng tùm lum tà la ca đám bn nh, và ca chính nó thôi. Bây gi biết được my ông thi văn nhc sĩ li thương my con dế theo kiu ca my ng. Thit là cái tình yêu dế gì mà yêu quá c th mc luôn. Chc là như vy my ng làm thơ mi xut thn khiến cho ai đọc cũng b hớp hn mà bái phc.
Thng Nh do sau này cũng theo thi đại Google, và biết là hình nh con dế trong văn chương văn ngh còn nhiu lm. Nó hy vng mt ngày nào đó s có được mt sưu tp văn ngh kha khá v dế, để ri nhng khi bun bun nó đem ra coi cho đỡ nh my con dế hi còn nh và nhc cho nó nh li nhng k nim thi còn nh.
(Hết Hi 10, xin xem tiếp Hi 11)
 
(Hi 11)
Tr li chuyn con Tôn Tn, thng Nh thy sao li có mt s khác bit rt ln gia cái hp kiếng đựng thuc t và cái lỗ lù, mc du thu đó con Tôn Tn đều nm trong bàn tay sinh sát điu khin ca mt thng Nh ham đá dế trong c hai trường hp. Điu này ch có con Tôn Tn mi tr li được mà thôi. Nhưng con Tôn Tn vi v nó đã bay đi trn cơn mưa ào t đêm đó, và đã quên li v cái l lù nhà nó t lâu lm ri. V, lúc đó thng Nh ch là mt thng Nh khoái bt dế b vô hp, đậy li nuôi, lâu lâu bt ra đem đi đá t thí, k c đi đá bt xác thì làm sao nó biết, làm sao nó hiu được tiếng nói ca loài dế mà hi vi han. Có l ti vy mà con dế Tôn Tn "câm" khi còn nm trong hp thuc t???
Thng Nh nghĩ có l nhiu ông thi văn nhc sĩ đã hay là đang c gng gii o điu nó thc mc này ri, và nếu nó chu b ngày gi tìm kiếm trên thế gii o nó đang đối mt mi ngày thì s có li gii đáp thôi. Mong lm thay!
(Hết Hi 11, xin xem tiếp Hi 12)
 
(Hi 12)
Nhưng trông mong hy vng my ng có được li gii thích cho điu thng Nh thc mc li tu thuc nhiu vào s "dế" mà my ng đang th ra mi ngày để đi vào cõi o mng mơ để gii o. "Dế" ca my ng bây gi không có hai càng bn chân ngn hai chân dài như dế ca tui thơ na, mà là nhng tàn thuc nght cng trong cái gt tàn, vì my ng hút thuc d lm mi đủ sc gii o. Thng Nh biết như vy vì trong truyn ngn Nhng Cái Gt Tàn Thuc, c n sĩ Minh Đức Hoài Trinh có viết v chuyn hút thuc ca người cha ngh sĩ ca mình như sau:
“...Cha li nghin thuc lá vào hng nng. Bun phi hút thuc cho quên, vui cũng phi hút mt điếu gi là đánh du cái nim vui y. Có bn đến phi hút thuc cho câu chuyn thêm hào hng, mt mình cũng phi hút thuc cho bt cô đơn. Nói chung, điếu thuc là mt ngun cm hng, gi hng vô biên... Ai làm con ca mt người cha ngh sĩ đều tri qua nhng phút vui bun như thế. Người cha ngh sĩ không thích ăn, cha bo ngi ăn mt thì gi. Nhưng người cha ngh sĩ thích hút thuc vì khói thuc, cc rượu, chén trà đều là nhng th gi hng, gi cm... Cha vn dn rng ngày nào cha chết, các con có cúng thì ch cn cúng mt bao thuc, mt quyn sách tht hay, mt bn nhc giá tr, thế là cha v ngay....”
Hút thuc nhiu nên thng Nh nghĩ my ông thi văn nhc sĩ nuôi "dế" cũng nhiu, cho nên con cái đi xa hay mua "chung" v cho my ông nuôi dế. Trong câu chuyn bà Minh Đức Hoài Trinh có viết:
“...Mun làm quà cho cha thì ch có hoc sách báo, hoc gt tàn thuc tuy rng trong nhà đã có hàng nghìn quyn sách, hàng trăm cái gt tàn thuc...”
Ghin thuc như vy thì hết nước nói luôn!
Bi vy, nhiu khi hết thuc na chng trong đêm thâu khi mi người đang ng, khi tim tùng đóng ca hết ri, hay khi hết tin mua thuc, my ông thi văn nhc sĩ phi đi bt "dế", tc là bươi cái gt tàn lên tìm my con "dế" nào còn kha khá để hút tiếp, hay xé ra ly thuc còn sót gom li, qun vào giy quyến ri hút đỡ ghin để ly hng gii o, ri sáng tác hiến dâng cho cuc đời đầy phù du mng o này vi nhng tác phm nghêu ngao ngt ngưỡng như nhng tiếng dế gáy xé lòng trong đêm ti âm u. My ông thi văn nhc sĩ có t chuyên môn gi đó là đi "bt dế". Ôi! Đời văn thi nhc sĩ trong lúc gió sương! Và đó là chuyn có thit mà thng Nh nghe nhiu người nói lm. Ti nghip thay! Tt c cũng vì my ông thi văn nhc sĩ mun gii o nhiu chuyn rm ri ca cuc đời, nht là nhng si tơ lòng lòng thòng đang lòi ra nên phi đi "bt dế", vì nếu không làm vy thì như nhà văn Thy Tinh Nam Úc đã báo động:
“... Tơ lòng thòng nó lòi ra
Nếu không chu gõ (phím) t là ri beng...”
Còn theo thng Nh mc du đã xp x sáu mươi năm cuc đời đầy đủ mưa, gió, phong sương, cát, bi... nó vn còn nghe tiếng gáy âm u ca con Tôn Tn bên cái l lù nhà nó trong nhng ngày xa xưa dy đầy k nim đang dn dà hao mòn trong ký c. Nhưng mt điu chc nch là khi tai nó chưa b điếc hoàn toàn
H nghe dế gáy n non
Thy con Tôn Tn lon ton tr v
Nhâm nhi hai râu dài ghê
Phùng hai cánh đẹp ca bài Nh Quê
(Hết Hi 12, xin xem tiếp Hi 13)
 
(Hi 13)
Tht vy, bây gi tui thng Nh đã gn đến by mươi, đã hết sc đi 'bt dế' như nhng ông văn thi nhc sĩ ri. tui này người ta c níu kéo thi gian, gi gìn sc khe để sng thêm ngày nào hay ngày đó. Thng Nh cũng vy, nó ng ít đi cho ngày dài ra thêm chút xíu. Nhưng khi thc dy sm li không làm được chuyn gì hết, nó như nhà văn Thanh Thương Hoàng, thường pha cà phê ri pha trà để nhâm nhi và... giết thì gi... và ngm nghĩ s đời, vic đời xy ra ngày hôm qua, ngày hôm kia... ri tháng trước, năm trước. Có khi ti c quãng đời cách đấy na thế k!...
Văn sĩ viết đúng hoàn cnh sinh hot hin ti ca thng Nh. Nhưng mà nó không phi là văn sĩ, cho nên nó không bn bu vi nhng vic mà nhà văn hay làm như...nhng người viết lách như tôi thường là suy nghĩ v mt ct truyn ngn hoc b cc mt truyn dài....”
Tuy nhiên du ng ít gi đi cho ngày thêm dài ra, văn sĩ cho biết là...Đêm nào không ng được là ngày hôm sau thân th tôi mi nh rã ri, sut ngày không mun làm bt c vic gì...”
May mn thay, nếu mt ng khi có tiếng dế gáy bên tai trong đêm thì văn sĩ cho biết “...Sáng hôm đó tht l lùng, tuy không ng được trn gic mà tôi không thy mt mi rã ri như mi khi. (Ông li còn cho biết thêm) Sau khi dùng ba sáng tôi ngi vào bàn viết vi tâm trng sng khoái nh nhm. Cám ơn chú dế. Cám ơn bn hàng xóm mi. Hy vng đêm nay tôi li được nghe tiếp tiếng gáy ca chú...”
Đọc câu chuyn Chú Dế Hát Gia Đêm Đông ca nhà văn kiêm nhà báo Thanh Thương Hoàng, thng Nh khám phá ra thêm nhiu điu thú v.Tiếng dế gáy thêm sc và khiến cho vic nghĩ và viết ca các văn thi nhc sĩ bt đi nhng khó khăn mt nhc vt v, và đối vi người ngh sĩ ln tui có mt tui thơ ham nuôi dế, tiếng dế gáy còn gi hng để my ng sáng tác và khi cn hút thuc và tránh hoàn cnh phi đi “bt dế”.
Chuyn là trong mt đêm đông, và nhng ngày sau đó, có mt chú dế đến tm cư gn phòng văn sĩ. Chú dế hay gáy khi đêm v, tiếng gáy làm ông mt ng chút chút nhưng nó cho ông thêm sc mi để sng và viết. Ngc nhiên v vic này, ông suy tư c sc gii o s kin l đó, và viết truyn ngn mang ta nói trên.
Ông văn sĩ đã nghe trong đêm đông và k li như sau:
“...Tiếng gáy lúc như xa xăm mơ h trong tim thc dĩ vãng, lúc li như có tht, sát ngay bên hàng hiên cnh phòng ng...”
Có phi chăng tiếng dế gáy đưa ông v quá kh xa xăm tưởng rng đã chết mt nhưng được phc sinh qua tiếng dế gáy, và cho ông nghĩ đến thân phn hôm nay ca mình trong khi mi người đang lăn x vào cuc đời vi nhng suy nghĩ lo toan hay vi nhng n cười hãnh tiến lao vào tương lai. Ông văn sĩ mt ng vì tiếng dế gáy nhưng ông suy nghĩ và thoáng thy hình bóng mình n hin trong tiếng dế gáy: “...Không biết chú (dế) đến đây t bao gi và tm cư hay định cư, chn nơi này làm quê hương như tôi...”
Ông văn sĩ li còn viết thêm: “...Tôi đoán chú cũng thuc vào loi già nên đêm không ng được mi ct tiếng gáy cho đỡ su đời...”
Cái đoán này ca ông văn sĩ, theo thng Nh, nó trt lt đường ry, và ông cũng biết vy, nên ông c tình bin bch để gii o tiếng dế gáy mt cách tht là sáng to, và thng Nh cũng nhn thy hay hay và khá thuyết phc: “...Tôi cho rng chú dế này na đêm khuya khot, cm thy cái cõi đời bun quá nên ct tiếng hát giúp cho đời vui lên...”
Vui không quí v độc gi?  Ông văn sĩ còn nâng cp chú dế lên ngang hàng ca sĩ na:
“...Th tưởng tượng cuc sng ca chúng ta nếu không có nhng li ca tiếng hát ca các ca sĩ thì bun biết bao!..."
(Hết Hi 13, xin xem tiếp Hi 14)
 
(Hi 14)
Chú dế không gáy, theo ông văn sĩ, mà là chú đang hát đó! Thng Nh rt thích s so sánh này, và nuôi hy vng khi tiếng dế gáy đã hoá thành tiếng hát qua tai nhà văn, ông s hiu được nhng gì chú dế mun gi gm cho người ta, cho đời này, và sau đó thc mc ca nó s được cho li gii! Thng Nh cm thy hy vng đang vươn lên, hy vng tràn đầy!
Trong câu chuyn có lúc chú dế ngưng hát ngh mt, và sau đó li ct tiếng hát, nhưng cái bài sau chú hát theo điu Boléro hay điu Slow hay sao làm cho ông văn sĩ phi than:
“...Ln này không hiu sao tôi nghe tiếng gáy ca chú dế li n non bun thm ht hiu o não. Chú gáy mà như than. Có l chú than cho đêm trường dài thăm thm mênh mông đến vô cùng tn chăng? C tng hi mt như nhp Slow bun, chm rãi thê lương...”
Gii o nhc tính bài ca ca chú dế k quá xá luôn! Quá cn k rt ráo như ông văn sĩ này khiến thng Nh cm thy chú dế tr thành ca sĩ th thit luôn. Ông văn sĩ ngi nghe và thông dch tiếng hát bài ca ca chú dế ti sáng luôn, khi đó chú dế mi hết hát bi vì theo ông văn sĩ “...Chú dế không mun tiếng gáy ca mình trn ln vào nhng âm thanh hn tp ca đời chăng?...”
Gii o tiếng hát chú dế nhiu quá khiến ông văn sĩ ghin nghe chú dế gáy như người ta mê tiếng hát ca my danh ca luôn. Ông mi k li như sau: “…Bui ti, tôi không coi tivi như thường l- vì s gây tiếng n s không nghe được tiếng gáy ca chú dế...”
Ôi! Sao ông văn sĩ này d ghét ghê, í nói ln, sao ông văn sĩ này d thương ghê nơi, nht là khi ông viết tiếp theo “...Trong khi nm ch "tiếng hát đêm khuya" bng dưng năm tháng cũ ca tui thơ tôi ào ào kéo ti lúc nào không biết...”
Đọc ti đây, thng Nh thy rõ ràng là tiếng dế gáy có ma lc l k vi nhiu văn thi nhc sĩ Vit lưu lc khp bn phương tri, và nó tin chc mình s gp người gii o cái thc mc đang có. Thng Nh cũng nghim ra là bt c vt gì vic gì ông Tri tc là Thượng Đế hay Đức Chúa Tri dng nên trên trái đất đều có s liên h th lý hay tâm lý tình cm xã hi ln xà bn trong cõi người ta, dù đó ch là tiếng dế gáy vô tư trong đêm đông lnh vng, hay là ngn c di mc ven đường, viên si nh trm mình lăn tròn trong con sui, si tóc bc ca ba còn vương vn trên chiếc áo m ba cho trước chuyến hi hành gian nan. Như mt người bn ngh sĩ ca thng Nh tên Vũ Minh có đề trong thơ t quê nhà gi qua cho nó:
“…Mi k nim là mt viên cui già lăn trong dòng sui nh trôi ra sông ri rơi vào trùng dương không cùng…”
Chuyn này nhà thơ Cao Tn rành lm, khi ông viết:
“...Thơ quê hương như tên h m nng
Hn tang thương sau mt n tươi cười
Son phn hân hoan ph nghìn cay đắng
Mt l đầy ming hát nhng li vui...”
Tc là nhà thơ Cao Tn ph nhn nhng điu người ta to ra trong lá thư nhà ông nhn được, và t s chi b đó, ông mong tìm li quê hương đích thc ca mình qua
“...Gi cho anh viên si nh bên đường
Anh s đọc ra muôn nghìn li cũ
Gi cho anh vài nhánh c quê hương
Anh s đọc đất tri ta đã th...”
Bi đát lm khi người thi sĩ nh quê hương trong kiếp lưu vong!
(Hết Hi 14, xin xem tiếp Hi 15)
 
(Hi 15)
Tht là bi đát phi không? Bi đát đến ni ông văn sĩ Thanh Thương Hoàng phi chp ly và nâng niu tiếng dế gáy cho cm xúc nh quê hương trào tràn vào nhng đêm khuya mùa đông năm đó. Ông đón nghe tiếng hát ca chú dế mi đêm, t đó ông hi tưởng li tui thơ khá "bon chen" vì dế vi bn bè. Thu đó, ông nói, ông có thng bn tên Mnh ác nhơn háo thng bóp chết con dế ca ông khi nó sp lên chc vô địch trong mt gii thi đá dế toàn thành ph. Sau s kin đó ông thy trò đá dế hơi vô nghĩa chút xíu, nhưng vn mê chơi dế, nht là khi gia đình ông chuyn v Hà Ni nơi đô hi hiếm hoi dế, ri sau đó di cư vô Sài Gòn sinh sng. Ông mt luôn liên lc vi nhng người bn đá dế ca tui thơ. Sau ngày 30 tháng Tư năm 1975, ông b đi tù, và biết được Mnh đang làm thiếu tướng sư trưởng sư đoàn đóng quân vùng ông hc tp ci to. Ông văn sĩ gi tr thành "triết nhân", vi mt xã hi quan bi đát:
“...Nếu bây gi tôi gp li Mnh và chơi tiếp trò chi dế, tôi nghĩ, du dế ca tôi thng vn b Mnh bóp chết và hn vn thn nhiên tuyên b thng cuc như thường!...”
Ông văn sĩ vi mt ký c v dế như vy nên ông “...Không biết làm gì hơn, hết nhìn tri nhìn đất, th dài th ngn ri li nghe chú dế gáy. Đêm đông giá rét nm mt mình trong căn phòng im vng nghe tiếng dế than th càng thêm não nùng thê thiết. Tâm tư tôi như nhp vào tiếng dế gáy. Tôi đếm tng nhp tng hi xem chú dế gáy có bài bn gì không hay chú ch gáy theo hng theo bn năng...”
Theo dõi tiếng dế gáy li đưa ông v quá kh đau lòng ca nhng ngày trong tri tù ci to nơi nhng chú dế khi b chp li tr thành “cái bi dưỡng” cho tù nhân. Mt ln nào đó, văn sĩ đổi ba điếu thuc rê ly mt con dế than đẹp và b. Con dế b nht trong hp qut diêm lúc đầu không chu gáy, và theo ông vì chú dế mt t do nên ông văn sĩ phi d d năn n ôi, sau đó dế mi chu gáy cho ông nghe đỡ bun trong hoàn cnh ch và dế đều đang tù. Nhưng con dế đó li gáy bt k gi gic, c thường xuyên gáy ngay gi ngh trưa ngn ngn sau bui sáng lao động ná th ca tù nhân. Tính mng nó b đe da bi các bn tù là điu dĩ nhiên. Nhưng nim an i tuyt diu ông nhn được t chú dế là nhng lúc “...tôi để nó trong túi áo. Thnh thong đang cuc đất nó ct tiếng gáy vang cũng làm cho tôi tm thi quên đi s mt nhc vt v vi khonh đất ln và cng như đá...”
(Hết Hi 15, xin xem tiếp Hi 16)
 
(Hi 16 và Hết)
Nhưng ri chuyn gì phi đến cũng đến thôi, và s phn con dế phi làm thc ăn thì phi làm thc ăn thôi!
“...Thế ri mt hôm, sau kèn bo thc sáng, tr dy tôi không nghe thy tiếng gáy thường l chào bình minh ca chú dế...”
Bun thay khi ông văn sĩ ly hp diêm ra coi thì dế ơi thôi đã thôi ri! Tri tù su thm ngm ngùi lòng ông!
...Hp diêm b bóp bp. Chú dế nát thây, lòi c rut. My con kiến đã mò ti kiếm phn. Tôi biết th phm chính là anh hàng xóm ca tôi - người đã đổi con dế ly ba điếu thuc rê! Anh tàn sát nó vì nó ct tiếng gáy làm anh không ng được...”
Cũng xong thêm mt đời dế ca nhng ngày tháng cũ!
Cùng mùa đông đó vùng ông văn sĩ đang có nhiu gió mưa. Hoà trong tiếng hú ca mưa bão, thnh thong ông vn nghe thy chú dế ct tiếng hát, nhưng tiếng hát ca chú dế không còn rn ràng và dài hơi như trước na. Có l chú dế cũng mòn mi vi thi gian như ông. Nhưng ông văn sĩ đã tìm được phn nào gii đáp cho cái thc mc ca thng Nh khi ông viết “...c hát cho lm thì cũng vy thôi. Đời vn din đi din li cái trò đá dế và bóp chết dế...”
Đúng ri! đây là mt phn ca li gii đáp cho điu thng Nh lâu nay thc mc. Càng suy nghĩ thng Nh càng thm thía mt phn nào s câm nín thinh lng ca con Tôn Tẩn vào nhng ngày đầu trong cái hp thuc t. Suy nghĩ thêm chút na, thng Nh cũng thy thương thương ngm ngùi cho cuc đời ca nhng người làm văn ngh đang ct tiếng "hát" mãi cho ti khi già nua sc tàn lc kit, dâng hiến cho đời nhng lý gii v nhng điu rt nh rt đơn sơ ca con người, ca xã hi và ca thiên nhiên. Dù đó là nhng gì rt nh và đơn sơ, chúng vn có th khơi dy tht nhiu điu tế vi khó hiu tưởng chng như đã quên đang ln trn trong các ngõ ngách li ti ca tâm hn người ta mà các khoa hc gia hay triết gia thường hay b qua hay không bao gi tìm đến, trong khi đó nhng nhà ngh sĩ luôn luôn cưu mang chúng trong lòng và luôn tìm cách gii o dầu khi tui đã cao, ký c mi mòn, sc đã gn hết và lm lúc phi bt dế nếu không may mn được s tr lc ca tiếng dế tui thơ. Như đã nói, cõi người ta s đâm ra bun tênh nếu nhng người ngh sĩ phi câm lng như nhng chú dế trước ám nh ca v chp, ca giam cm, ca bóp nghin nếu ct tiếng hát.
(Hết)
 
Luân H Triu