Wednesday, 24 December 2014

Những tác phẩm khác

CÁC THU NGÂN VIÊN  
(Siêu thị EDEKA) HỢP TẤU

Mời xem video clip (quảng cáo) ngoạn mục, đầy sáng tạo này:



Tiếng Đức ở phần "Intro" ghi:
Trong một siêu thị EDEKA trước lễ Giáng Sinh.
13 máy thu hình giấu không cho thấy.
9 thu ngân viên.
1 nhạc cụ lớn.


Ở phần kết thúc, ghi:
Giáng Sinh cất lên thành tiếng nhạc.
EDEKA chúc quí vị mùa lễ Giáng Sinh đầy vui thú.


Nối từ: YouTube.

Những tác phẩm khác

Ave Maria

Nhạc: Franz Schubert
Nữ ca sĩ: Helene Fischer (Đức) - live show Mut zumGefühl
Lời Việt: Nguyên Nghĩa  

Nối từ: YouTube
 
 
Ave Maria,
Heut sind so viele ganz allein.
Es gibt auf der Welt so viele Tränen
und Nächte voller Einsamkeit.
Und jeder wünscht sich einen Traum der Zärtlichkeit.
Und manchmal reichen ein paar Worte
um nicht mehr so allein zu sein.
Aus fremden Menschen werden Freunde
und große Sorgen werden klein.


Ave Maria.

Ave Maria, weit ist die Reise durch die Nacht.
Es gibt so viel Wege zu den Sternen
und jeder sucht eine Hand die ihn hält.
Vielleicht ist jemand so traurig wie Du
komm und geh auf ihn zu.
Verschließ heut Nacht nicht Deine Türe
und öffne heut Dein Herz ganz weit.
Und lass den andern Wärme spüren
in dieser kalten Jahreszeit.


Ave Maria.
  

Lời Việt, Nguyên Nghĩa:

Ave Maria,

Nay biết bao người vô cùng cô đơn
Thế giới muôn vàn dòng nước mắt rơi tuôn
và những đêm dài ôi sao quá đỗi lẻ loi
Chúng ta mỗi người ao ước giấc mộng êm đầy những mến yêu dịu dàng
Và đôi khi đôi lời êm ái thế thôi
để không còn cảm thấy nỗi lẻ loi.
Người lạ xa không quen thành bạn với nhau
và nỗi lo buồn to tát thành nhỏ nhoi.

Ave Maria,

Ave Maria, ôi quá xa xôi hành trình qua đêm
Có biết bao con đường tìm đến những ngôi sao
và ai đi tìm bàn tay đỡ nâng họ lên
Biết đâu có người buồn bã quá như em
này em đến nơi với người
Lòng anh đêm nay đừng khóa kín nhé anh
và trái tim anh hôm nay hãy mở toang.
Và cho ai kia tìm được ấm áp nơi đây
vào lúc đang mùa băng giá ngoài kia.

Ave Maria.

Sunday, 21 December 2014

Những sáng tác khác của Hồn Trẻ 20


LÊN ĐỈNH TÀ LƠN
Bài và ảnh: CÚC TẦN

Tà Lơn tiếng Anh là Elephant Mountains. Đỉnh cao là Phnom Bokor, tức Tà Lơn theo cách gọi của người Việt. Đây là nơi các đạo sĩ nước ta thường lên tu tập, Đáng chú ý là các vị Nguyễn Thành Đa (Cử Đa, đạo hiệu Ngọc Thanh), Huỳnh Phú Sổ (Giáo chủ đạo Hòa Hảo), Ngô Văn Chiêu (Khai sáng một nhánh đạo Cao Đài)…
Hình 1: Phong cảnh ngoạn mục 

Con đường từ chân dãy Elephant Mountains lên đến đỉnh Bokor dài 34km, qua những tán cây xanh mướt hai bên đường. Các cây bá tùng thấp nhỏ, gân guốc như một thuật sĩ tu luyện lâu năm với lá của cây bách và cây tùng trên cùng một thân cây. Thấp hơn là địa lan và cây nắp nước cùng những ngọn cỏ lá mảnh và nhọn. Con đường quanh co, uốn lượn qua ba ngọn núi của dãy Elephant Mountains rộng lớn, phẳng lì nên khách thượng sơn chỉ mỗi việc mê mắt ngoạn cảnh.

Tà Lơn huyền bí 

Tà Lơn (Bokor, Kampot, Campuchia) là đỉnh cao nhất của dãy Elephant Mountains, 1.079m. Nơi đây có vô số khối đá bị nước biển ăn mòn với vỏ sò dính trên đó; cát trắng mịn nên người ta cho rằng hàng triệu năm trước Tà Lơn nằm sâu đáy biển. Một tác động nào đó khiến nó vươn mình lên cao khỏi mặt đất như ngày nay với biết bao huyền bí. Thời xa xưa đó, Tà Lơn được nhà văn Sơn Nam diễn tả trong tác phẩm”Thơ núi Tà Lơn” bằng bài vè mà ông ghi chép, có đoạn như sau: “…Xứ hiểm địa chim kêu vượn hú/Dế ngâm sầu nhiều nỗi đa đoan/Ngó dưới sông con cá mập lội dư ngàn/Nhìn trên suối sấu nằm dư khúc/…/Loại thú cầm trông thấy chỉnh ghê/Giống chằn tinh lai vãng dựa xó hè/Con gấu ngựa tới lui gần xó vách/Bầy chồn cáo đua nhau lúc nhúc/Lũ heo rừng chạy giỡn bát loạn thiên/Trên chót núi nai đi nối gót/Cặp dã nhân kêu tiếng rảnh rang/Ngó sau lưng con kỳ lân mặt đỏ như vàng/Nhìn phía trước ông voi đen huyền như hổ/Hướng đông bắc con công tố hộ/Cõi tây nam gà rừng gáy ó o…”. Thật là một quang cảnh rợn người, duy nhất là nơi một số người Việt đầu thế kỷ 20 chọn làm nơi tu luyện.

Hình 2: Du khách 

Với người Campuchia, theo truyền thuyết, Bokor được cai quản bởi một vị nữ thần tên Ya Mao (Veang Kh’mau hay Diay Mao, người Việt gọi bà Mau, dì Mau). Có hai truyền thuyết về Ya Mao: Ya Mao là một phụ nữ ở một làng thuộc khu vực Ream. Chồng bà đi làm ở Koh Kong. Vào một mùa mưa, người phụ nữ đi tìm chồng rồi bị bão chìm thuyền. Bà hiển linh, báo mộng cho dân chúng ở phía nam, bảo vệ ngư dân, dạy bảo mọi người sống tốt đẹp. Đôi khi bà cũng yêu cầu người dân cúng một biểu tượng Linga. Thuyết khác, Ya Mao giận những người đàn ông vì bắt chồng đi xa nên bà bắt đàn ông trong vùng phục vụ. Năm tháng qua đi, nghĩ rằng bà không còn sức nữa nên người ta cúng chuối... Tượng bà Mau trên đỉnh Bokor, do ông Sok Kong cho dựng. Tượng cao 22m trên bệ 15m, trên diện tích khoảng 1.500m2, vào tháng 2-2012, dưới Quốc lộ 3 có thể nhìn thấy trong ngày quang mây. Ngoài việc cúng chuối, người dân cùng dựng tượng linga để thờ. Hiện nay, trước mặt tượng bà Mau trên đỉnh Bokor mịt mù mây khói, về phía trái, gần biệt điện hoang phế của Sihanouk còn có tượng linga rêu phong theo năm tháng.

Vòng vèo qua những đỉnh núi nhiều trảng trống xe dừng lại bên dưới chùa Năm Thuyền (Wat Sampov Pram), là nơi cũng thu hút rất đông người đến cúng viếng. Chùa Năm Thuyền được xây dựng vào năm 1924 bởi vua Monivong, mang phong cách đặc trưng Khmer với thần Chim Garuda trên các cột chống. Chánh điện có những bức bích họa phật tích tuyệt đẹp có tuổi thọ 90 năm. Đối diện chùa có bốn tảng đá nằm song song, đằng sau có tảng đá khác cùng hướng về một phía. Tất cả giống như năm chiếc thuyền. Vì vậy chùa có tên Năm Thuyền. Theo truyền thuyết, ngày xưa, Hoàng tử Preah Thong vâng lệnh vua cha nhường ngôi cho em. Trong khi du ngoạn, chàng gặp nàng Nagani (Công chúa thủy tề) xinh đẹp. Họ yêu nhau rồi kết thành gia thất. Long vương tặng vợ chồng chàng 5 chiếc thuyền buồm khổng lồ chứa đầy châu báu làm của hồi môn, cùng 500 gia nhân. Họ dong thuyền và xây dựng vương quốc mới và chàng được xem như cha đẻ nền văn minh Khmer. “Thương hải biến vi tang điền”, nước biển rút đi, mặt đất trồi lên cao, 5 chiếc thuyền buồm biến thành đá như hiện trạng.

Phía sau chùa Năm Thuyền là khu đất cỏ mọc rậm với nền nhà hoang phế. Từ đây, nhìn thẳng là vực biển xanh mờ, ẩn hiện xa xa trong trời mây là đảo Phú Quốc của nước ta. Nhìn sang phải, nơi mỏm đất nhô ra có ngôi chùa Khmer mới xây vàng chóe với tượng Phật cao to in nền trời. Từng đợt, từng đợt mây mù trắng đục từ vực biển trào lên như tấm voan lãng mạn và thơ mộng phất nhẹ qua đời.

Từ chùa Năm Thuyền theo đường Nắp Ấm hiểm trở với nhiều tảng đá hình thù kỳ quái là đến khu vực đậm chất huyền bí của Tà Lơn đối với người Việt, là nơi có các điện: Tứ Giao, Minh Châu, Trung Tòa, Lan Thiên, Bình Thiên, Bàn Ngự, Hàm Long, Cán Dù…- nơi các vị tổ của Huyền môn, các vị giáo chủ bản địa Việt Nam chọn tu luyện, cũng là nơi các tín đồ Phật giáo Hòa Hảo đến tĩnh tọa, tham thiền. 

Công viên quốc gia Bokor 

Phong cảnh Bokor hoang vu, mát mẻ, có chỗ lạnh như xứ ôn đới, nên giới quý tộc Pháp cai trị đất nước Campuchia chọn làm nơi nghỉ dưỡng.Từ năm 1925, họ xây dựng nhà thờ, trường học, bưu điện, biệt thự, khách sạn cao cấp, casino… với tên gọi Bokor Hill Station, công nhận Bokor là Công viên quốc gia. Người Pháp lên đây tiệc tùng. Người Trung Quốc lên đánh bạc. Rất nhiều người thua cháy túi nhảy xuống vách đá phía sau casino. Thập niên 1950 – 1960, vua Sihanouk, hoàng tộc và giới tài phiệt Campuchia chọn nơi đây làm nơi nghỉ dưỡng, thư giãn. Thời hoàng kim của Bokor rồi cũng qua đi, tất cả các công trình đồ sộ đều hoang phế đến đỗi người ta gọi nó là “Thành phố ma”. Song, cái vẻ hoang tàn, kỳ bí ấy đã khiến các nhà làm phim chọn làm bối cảnh quay hai bộ phim “City Of Ghost” (2002) và “R-Point” (2004).

Hình 3: Khách viếng thăm Casino 

Đối lập với “nơi kỳ lạ nhất thế giới”, ngày nay Bokor là một phn của Công viên quốc gia Preah Monivong (1993), có khu giải trí nghĩ dưỡng phức hợp đang hình thành là Thansur Bokor, mang phong cách Khmer hiện. Quy mô khu nghỉ dưỡng rộng trên 60.000m2, trên độ cao 1.079m, với hơn 412 phòng nghỉ tiêu chuẩn và cao cấp; khu ẩm thực phong phú với tổ hợp 12 nhà hàng; khu giải trí quốc tế với các trò chơi đa dạng, không gian hội nghị, phòng tiệc rộng lớn, nhà hát tân kỳ sức chứa hơn 6.000 người; khu giải trí sang trọng với các phòng KTV, disco được thiết kế đặc biệt; khu spa đẳng cấp kết nối phòng tập thể hình, hồ bơi hiện đại; sân golf 18 lỗ được thiết kế bởi golf thủ lừng danh, Arnold Palmer; khu giải trí giáo dục trẻ em rộng trên 200m2… Thansur Bokor do tập đoàn Sokha thực hiện. Sokha là con gái tỉ phú đô la Sokkong, người sinh ra tại Prey Veng (Campuchia) nhưng có cha mẹ gốc Việt. Khởi nghiệp với 1,5 chỉ vàng, Sokkong giờ làm chủ nhiều ngành nghề trên đất Campuchia và Việt Nam. Ông là người Việt duy nhất được Quốc vương Sihanouk ban tặng tước hiệu Oknha (Công tước) vì những cống hiến cho xã hội…

Hình 4: Khách thăm 

Con đường lên núi khi mới mở phải tốn 5 đô la Mỹ mới được vào, nay không còn nữa. Công viên quốc gia Bokor có nhiều thú hoang dã, các loài chim quý hiếm. Bokor là ngọn núi có thể nói đẹp nhất đất Chùa Tháp. Vào mùa mưa, trên lưng chừng núi dầy đặc sương mù, có khi cách 1m không nhìn thấy nhau. Đến với Bokor là đến với huyền thoại đậm chất dân gian và hiện thực sinh động đang dần biến nó thành nơi du lịch sinh thái hấp dẫn nhất Campuchia.

Bài & ảnh: CÚC TẦN

-----
Chú thích:
Hình 1. Phong cảnh ngoạn mục nơi chùa Năm Thuyền làm say đắm du khách.
Hình 2. Du khách và khách hành hương viếng tượng bà Mau trên đỉnh Bokor. 
Hình 3. Khách tham quan casino trong khu phức hợp Thansur Bokor.
Hình 4. Khách tham quan nào cũng thích có tấm ảnh kỷ niệm nơi phái sau lưng, bên trái, xa xa là đảo Phú Quốc (Việt Nam).

Monday, 15 December 2014

Thơ của các tác giả Hồn Trẻ 20

THƠ XÁM
Bùi Viên Mỵ


Màu Xám

màu xám là màu pha đen, trắng
khi hai màu trộn lẫn vào nhau
ở nơi tranh tối và tranh sáng
gần mực hay đèn, ai biết đâu...

Chất Xám

chất xám không hẳn là đen, trắng 
mà nhiều khi trộn lộn đỏ, vàng
vàng Cộng Hòa, đỏ lòm Cộng Sản
mất lằn ranh chất xám nhập nhằng.

Bùi Viên Mỵ
(tháng 12/2014)

Nguồn: Tác giả gửi.

Sunday, 14 December 2014

Thơ của các tác giả Hồn Trẻ 20

PHÙ SA LỘC
Nói với bạn qua đời

không còn mầy để nói
hỡi Lê Tiền Duyên
nằm lặng im
dưới lòng đen nghĩa trang quân đội Ba Xuyên

không còn mằy để uống
hỡi Lê Tiền Duyên
những ly rượu đắng
một chiều nào chộn rộn bến Ninh Kiều
xế đêm chập chờn chân phố vắng
nỗi buồn có chữ trong mắt xiêu


không còn mầy để chúc
(lời chúc kỳ cục, mỗi đứa một giọng)
chúc mau chết sớm
chúc được ăn đạn
chúc được chết nát
chúc được bằm nhuyễn như tương
để hân hạnh gửi lời chia buồn trên báo
mang nỗi đớn đau kẻ chết bạn mình


không còn mầy để ngủ
ngủ đêm qua ngủ đêm kia ngủ đêm xưa
trên gác nhỏ chật buồn bao chuyện dài nhằng như mưa
trong phòng nhỏ một tầng lầu khách sạn
cùng một con điếm vú đẩy vú đưa
nỗi thèm khát cuốn trôi quần áo
thỏa mãn đầy vệt mồ hôi lưng


không còn mầy để ngạc nhiên
những chuyến đi phép kinh niên
từ trung đội HT121 TĐ2
trường Truyền tin Vũng Tàu
về Cần Thơ lang thang sáng mưa bụi
tìm một số nhà
con đào không biết mặt đi vắng
giân chửi thề nói chuyện biển vui
rối hút thuốc lá lẻ rồi ăn quán ngủ đình


không còn mầy để tán dóc
qua đường điện thoại viễn liên
tụi tổng đài viên nghe tiếng tục tằn trong ống nói
bóp con bướm cho nghẹt họng chơi
hai đứa chửi rùm gác máy

không còn mầy để nói
hỡi Lê Tiền Duyên
hãy nằm thảnh thơi với dăm viên AK
trong thân
hãy bình thản như gỗ áo quan
chờ tụi tao vài thằng sẽ tới.
 

Phù Sa Lộc 
11-6-1970

Ghi chú: Bài thơ viết khi nghe một tin đồn, không có thật.

Tuesday, 9 December 2014

Hồn Trẻ 20 và bạn hữu

VŨ ĐÌNH TRƯỜNG
Vẫn Thấy Mẹ Buồn Trong Áo Quan

Mẹ giờ thân đã hòa trong đất
Lòng trẻ còn đau nói mấy vừa
Thương nhớ tưởng chìm sâu đáy biển
Bỗng trào lên ướt một vần thơ

Bao năm dong ruổi chưa về nước
Ðất cũ ngày xa, đất mới gần
Lỡ hẹn với lòng câu bất khuất
Làm con lỗi đạo, thẹn vô ngần

Từ độ con rời xa phố nhỏ
Xa dòng sông lạnh chỗ trăng nằm
Lá thời gian rụng trên tay mẹ
Rồi tuổi già nua đã vụt sang

Từ ấy mẹ con không gặp mặt
Một hôm thư báo mẹ đi rồi
Biển hồn sâu thẳm không về kịp
Úp mặt buồn trôi qua kẽ tay

Thôi thế là thôi, con mất mẹ
Nửa đời còn lại chỉ là không
Biết đâu mai mốt ta còn gặp
Giờ mặn trong hồn giọt lệ tang

Xin mẹ an bình trong giấc ngủ
Tha con bất hiếu, tội vô cùng
Con đi gom hết sầu chôn kín
Vẫn thấy mẹ buồn trong áo quan.. 

Vũ Ðình Trường
(Họa bài thơ “Tưởng Thấy Đâu Đây Chỗ Mẹ Nằm” của Nguyên Nghĩa)




NGUYÊN NGHĨA
Tưởng Thấy Đâu Đây Chỗ Mẹ Nằm

con chưa về nước - mẹ về đất
chảy bao nhiêu suối lệ cho vừa
không đủ thành sông tan ở biển
sánh gì ơn mẹ những ngày thơ

mẹ về với đất - con ngoài nước
nước vời xa sao đất kề gần
chợt trông lại thôi người đi khuất
ôi đường dao cắt ruột vô ngần 


con cầm viên đất trong tay nhỏ
tưởng thấy đâu đây chỗ mẹ nằm
viên đất quê người thay đất mẹ
ném vào cơn bão thốc khuya sang

mẹ hỏi thằng con không thấy mặt
mười mấy năm biệt dạng đâu rồi
mẹ không đợi nữa - không về kịp
phút sau cùng cho mẹ nắm tay

cha hỏi con về chăng - tiễn mẹ
ứa máu môi mà dạ thưa không
cha đừng đợi nữa đừng mong gặp
con nghìn trùng về kịp thọ tang

mẹ xuôi chín suối - con không ngủ
lệ suối miên man chảy khắp cùng
chạm tay vào bóng đêm giam kín
tưởng được sờ lên nắp áo quan. 

Nguyên Nghĩa