Nguyên
Nghĩa
LẠI
THẤY HÙNG TÂM KẺ SỐNG CÒN
Buồn hiu – nào phải
buồn như gió
Gió nhẹ tênh chỉ tạt
ngang đầu
Buồn ở lại năm này
tháng nọ
Trong hồn ta sẵn có
chiều sâu
Chiều sâu – nào phải
sâu như vực
Lấy thước mà đo há dễ
dàng?
Ở đó là những đường
dao cắt
Ngập vào trong thịt
máu ta loang!
Máu loang – nào phải
như rượu đổ
Trên áo người trong
buổi tiệc nào
Làm sao tẩy sạch
không còn dấu
Mà bình tâm đánh đổ
lần sau?
Lần sau sẽ khác hơn
lần trước
Ta từ rớt kiếm sẽ
vung gươm
Từ cơn đau cũ khi hồi
phục
Lại thấy hùng tâm kẻ
sống còn.
Nguyên Nghĩa
Đã đăng trên tạp chí Văn (chủ nhiệm
Mai Thảo), số 49, tháng 7 năm 1986, xuất bản tại Westminster, California..
Tác giả ghi lại theo trí nhớ vì bị thất lạc tạp chí Văn số 49. Có thể có vài chỗ sai so với bản tác giả đã gửi tạp chí Văn.
Tác giả ghi lại theo trí nhớ vì bị thất lạc tạp chí Văn số 49. Có thể có vài chỗ sai so với bản tác giả đã gửi tạp chí Văn.
Nguyên Nghĩa
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.