Lâm Hảo Dũng
Cuối năm dưới bóng Phật đài
Khuya
nay còn lại mình con
Lấy
tâm ngây dại lấy hồn gái thơ
Mấy
mươi năm chẳng lên chùa
Chẳng
hay Bồ Tát ngày xưa xuống trần
Chằng
từ để thiệt thòi thân
Chẳng
bi nên trí hôn trầm vô minh
Hỏi
tâm tâm chết thật tình
Bên
hương vị súc xắc thanh mất rồi!
Mấy
mươi năm khóc hơn cười
Những
đau cùng khổ ngậm ngùi nghiệp duyên
Biết
ư? Hai chữ kim tiền
Nghĩ
ra biển lận của riêng về mình
Thấy
người trong nổi nhẹ khinh
Lời gươm
ướp mật như hình khói sương
Quẩn
quanh nhớ chuyện hoang đường
Làm
sao định liệu vô thường cái ta?
Chắp
tay lạy Phật Di Đà
Cho
con an lạc hiền hòa thân tâm.
Lâm Hảo Dũng
(1993)
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.