Mùa đông
Hoa sẽ
héo khi người đi buổi sáng
Nên
chiều nay vạn thọ bỗng dưng buồn
Cây cỏ
trong vườn sẽ đẫm mù sương
Trái
sẽ rụng để cười em lãng mạn
Chim
ngừng hót khi người đi buổi sáng
Và
chiều nay con sáo nhỏ trong lồng
Sao bỗng
im lìm như mặt nước sông
Em
thơ thẩn một mình bên hàng giậu
Nhìn
lại đi hỡi người trai yêu dấu
Trên
con đường hoa cúc đã già nua
Người
có bỏ quên những quãng đời thơ ấu
Vẫn
còn xanh bao tảng đá nên thơ
Em nhắc
lại một lần cho người nhớ
Dù
trái tim nào đã ngủ mùa đông
Em nhắc
lại một lần cho người nhớ
Ngoài
vườn kia vẫn nở những bông hồng
Xin
nhắc lại một lần cho người nhớ
Cháy
hồn em một ngọn lửa trăm năm
Xin
nhắc lại một lần cho người nhớ
Trăng
khuyết kia, trăng khuyết để trăng rằm.
Lâm Hảo Khôi
(1993)
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.