Thơ TRANG DIỄM PHA
NHỚ EM
Cùng em xuống phố rồi về
Đường trăm dấu nổ não nề xe qua
Tôi trong trưa nắng ươm già
Bỏ ngày vui bỏ chợ ra quận buồn
Còn em vẫn nhớ nhiều không
Ghé Phú Tâm chốc mình dong ruổi liền
Em ngồi tay nắng che nghiêng
Căng đôi cánh mỏng bay miền biển xinh
Mai tôi hồn thả bồng bềnh
Trông thân đá nhớ thật tình lần yêu
Giọng em trong mát một chiều
Giọng em cười vỡ một lần nắng tôi
Xe ngang đồn nhỏ lính ngồi
Không em đời ngỡ ngàng tôi ngỡ ngàng.
TRANG DIỄM PHA
(Nguồn: Thương Tử Tâm gửi)
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.