Khoảng giã từ cho một đời người
Xin
giã từ anh
Một
cái bắt tay
Lúc
đó đừng cười quá buồn
Bởi
không còn hy vọng gì
Ngày
khuất mặt
Và
chúng ta sắp không nhận diện được nhau
Xin
giã từ anh
Thành
phố hai mùa mưa nắng
Con
đường hằn sâu rêu phủ dấu chân
Đầu
đời hò hẹn
Xin
giã từ anh
Mẹ
già run run tựa cửa
Buổi
chiều ngồi khóc
Ngôi
nhà nắng dột quanh năm
Sách
vở tháng ngày mong đợi người về
Một
đời hy vọng
Xin
giã từ anh
Ba
năm làm tên lính thú
Kiêu
bạt nào từng bước chân đi
Ngó
hoài con chim đời sống
Bay
qua vẫn còn khốn khổ
Làm
sao không tự thú
Xin
giã từ anh
Giã
từ người yêu anh em bè bạn
Giã
từ lần chót
Trên
lá cờ buồn nếp đỏ áo quan
Đất
hứa người đã có
Đi
tìm bao năm qua
Dựng
lên vòng hoa trắng
Xin
giã từ… giã từ.
TRẦN KIÊU BẠT
Nguồn: Số đặc biệt kỷ niệm đệ nhứt chu niên thành lập Thi văn Về Nguồn, khoảng 1970.
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.